Ou est l'écho de l'amour
Tự nhiên thèm ăn vòi Voi xào sả ớt !
Lòng như vầng trăng nhọn
Chém giữa trời khôn nguôi

Tao của 6 năm trước


TAO 6 NĂM TRƯỚC
hy vọng tuần mới khấm khá hơn

Tóm lại là đã ngốn hết một ngày!

 Không có gì đặc biệt.  Tìm mãi cuốn Con người và cuộc đời của Đức Vượng mà hem thấy bán ở đâu.
Bất chợt bắt gặp mình bâng... khuâng...sau khi về ngốn hết 2 quyển truyện. Gõ vội lại những dòng thơ của tác giả  Robert Rojdesvensky trong cuốn Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ. Phải nói thơ hay truyện cũng rất hay và giá tiền mua sách cũng rất đẹp. Trên mạng cũng thấy có, sau khi đọc xong thấy cũng xứng đáng để mua. Tóm lại là đã ngốn hết một ngày.


Ở một nơi nào đấy xa xôi
Có thành phố
        như giấc mơ
                im ắng
Đầy bụi bám
Một dòng sông phẳng lặng.
Một dòng sông
        như nước gương
                            lờ trôi...
Ở một nơi nào đấy xa xôi
Có thành phố,
            ngày xưa
                có thành phố
Nơi rất ấm, tuổi thơ ta ở đó
Từ rất lâu,
    đã từ lâu,
            trôi qua …
Đêm nay tôi bước vộ khỏi nhà
Đến ga
            xếp hàn mua vé:
“Lần đầu tiên trong nghìn năm,
Có lẽ
Cho tôi xin một vé
            đi Tuổi Thơ.
Vé hạng trung –
Người bán vé hững hờ
Khe khẽ đáp:
            Hôm nay vé hết!  -
Biết làm sao !
Vé hết, biết làm sao !
Đường tới Tuổi Thơ
            còn biết hỏi nơi nào ?
Nếu không kể
             đôi khi ta ở đó
Qua trí nhớ
Của chúng ta
Từ nhỏ …
Thành phố tuổi thơ –
            thành phố chuyện thần kỳ
Cơn gió đùa,
            Tinh nghịch dẫn ta đi
Ở đấy,
làm ta say, chóng mặt
Là những cây thông vươn tới mây,
Là những ngôi nhà,
                        cao,
                        cao ngất,
Và mùa đông
            rón rén
                   bước
                        trong đêm
Qua những cánh đồng
phủ tuyết trắng và êm…
Ôi thành phố Tuổi Thơ –
bài ca ngày nhỏ
Chúng tôi hát –
Xin cảm ơn điều đó
Nhưng chúng tôi không trở lại
Đừng chờ !
Trái đất nhiều đường.
Từ thành phố Tuổi thơ
Chúng tôi lớn
            đi xa…
Hãy tin !
Và thứ lỗi!

Robert Rodesvesky
Mọi niềm nhân ngã nhẫn thì qua

Suối cá thần - Thanh Hóa

 



 
  Suối cá thần ở Cẩm Thượng - Thanh hóa (rất to, mật độ dày đăc)
không ăn được - ăn vào sẽ gặp sui hoặc bị ốm

 
Cửa hang của suối cá  thần
cây ổi cười - trong khuôn viên Lam Kinh thờ vua Lê
(cây ổi này quả to bằng quả quất, có quả quanh năm, điều đặc biệt là lấy tay gãi hoặc vuốt nhẹ lên 
thân cây thì toàn bộ phần ngọn cây ở phía trên rung như có gió thổi nhẹ, cây này đem ra vùng đất
khác trồng thì không có hiện tượng trên. Hiện cây gốc đã chết, cây còn lại là chiết cành từ cây gốc
một số nhà khoa học đã đến tìm hiểu nhưng chưa tìm ra được nguyên nhân)


Bia Vĩnh Lăng - Lam Kinh - Thọ Xuân - Thanh Hóa
rùa đặc biệt: rùa 6 có móng, một móng bị khuyết lõm,
có đuôi dài vắt lên mai, trọng lượng nặng 83 tấn

:)) không thể nhịn được cươi.

Nói thật với các bác hôm nay em ngồi chấm điểm iso cho trường lòi hết cả mắt, điên hết cả đầu. Đang định đứng lên đấm không khí thì Hòa mít gửi cho một đống này vừa đọc cười khằng khặc đọc xong hết cả điên đầu. Có đoạn bậy quá em phải cắt xẻo đi. Đọc truyện này lại nhớ tới hồi ở hàng bún, toàn đọc ké chuyện tranh Doremon, Tây Du Ký, 7 viên ngọc rồng, ... của Trang mần, Tuân và Tít tẩm. Giờ xin phục vụ lại các bác đọc cho đỡ xì trét.






 






 





:)) chết sặc vì cười
Tháng tư về