Ou est l'écho de l'amour

Tết

Tết. Không khí lạnh bao trùm toàn miền Bắc. Ra đường là cứ tít mít hết cả, lỉnh kỉnh những khẩu trang khăn mũ găng tay. Ngồi ở nhà cũng lạnh, chui vào chăn tối ngày, thò mỗi hai bàn tay ra khỏi chăn để typing và hai cái tai để nghe đài mà cũng lạnh cóng. Rét ! Gió gầm gừ! Lạnh như chưa bao giờ lạnh . Đài báo cứ kêu ca Tết không đào, ấy vậy mà ra đường cũng bán đầy đào ra đấy. Hoa tuy không to và đẹp như mọi năm nhưng thấy vẫn thắm bông xanh lá thế là tốt rồi. Nhân dân vẫn có Đào mà chơi Tết.
Tết. Loanh quanh. Chả dọn dẹp nhà gì mà cũng chả biết dọn cái gì, cơ bản ngày thường ở sạch gọn quá rồi nên giờ chả biết dọn cái gì nữa. Sai gì thì làm thôi, còn "Phủ Toàn Qyền" tự quyết định.
Tết. Chả thấy hứng thú jề hehe. Đầy ra mà vẫn cứ thấy: Thiêu thiếu . Đâu đó cánh buồm xưa bất chợt rẽ sóng ùa về...điểm xuyết thêm một chút Buồn man mác.
Tết. Người già thêm nếp nhăn, Trẻ con căng tròn khuôn mặt.
Tết. Mọi thứ hối hả trôi...
"Nước trôi sao mà vội ?
Đời người mấy khi nhàn
Lênh đênh tìm bến đỗ
Trôi tuột đến nhân gian "
------meo------

Tết. Đôi môi em ai ngỡ cánh Đào ?
samedi, 2 février 2008 - 16:02

Tản mạn cuối năm

Những mảnh nhỏ ký ức.

9h30 Trang béo gọi đến cơ quan lấy bánh chưng/trưng (? ). 15 cái cả 3 nhà Mai – Cún – Bà. Đứng xem họ gói bánh chưng thấy nhớ hồi xưa ở Hàng Bún ghê. Mỗi lần gói bánh xong các nhà mang xuống tập trung để bánh dưới nhà Ông, đứa nào cũng có một cái bánh chưng con và trong lúc khuân bánh xuống thì bao giờ cũng có hát bài Si_ca-rốp_đôm_đốp, vừa đi vừa dậm chân xuống cầu thang gỗ lim uỳnh uỳnh. Sáng 29, mọi người dạy sớm nhóm bếp xếp bánh vào nồi. Bố thì vẽ con chuột hay mèo … lên trên thùng bánh, mỗi năm là một con. Lúc tỉnh dậy mấy đứa trẻ ra sân ngồi trông bánh, tranh thủ ăn vụng khoai lang dúi vào bếp nướng ăn với nhau. Những năm vẫn còn đựoc đốt pháo, là được Bà hoặc Ông cho tiền mua pháo tép pháo, dây để đốt, vui thật. Mùi pháo thơm thơm, ra ngay không khí ngày tết. Giờ chẳng còn có được nữa.

Lúc vớt bánh chưng mới thích, cứ chí chóe chọn bánh sợ nhầm, có năm bánh đun to lửa quá, nát bét dưới đáy nồi, nhà nào cũng bị dính một chiếc, nhà bà bị nhiều nhất mấy chiếc liền, bà kêu inh ỏi. Nhà Trang mần đánh dấu bằng lạt chéo, nhà Tít tẩm bánh cứ múp nhọn hoắt 4 góc đánh dấu bằng lại chéo buộc hai bánh lại. Nhà bà đánh dấu bằng vải, nhà Ti tẩm đánh dấu bánh bằng buộc hai bánh với nhau, mỗi nhà mình bánh vuông vắn, gói đẹp nhất, chả cần đánh dấu jề. he he.

Mải đứng xem làm bánh. Rồi Trang béo gọi ra nhận bánh. Ba chị em khuân bánh về nhà. Giá 35 khìn / chiếc. Bánh to, xanh, vì gói cho các Ông to trong Đảng nên dân đen được nhờ vả hôi. Bánh năm nay mà ngon là Trang mần được khen chắc hẳn mũi lở nắm !

Đào Hoa – Hoa Đào
Sau khi đi lấy bánh về là đèo Già làng - Thanh đi Nhật Tân mua Hoa Đào. Phải nói năm này đắt trợn mắt. Ho
a bé tí vì quá lạnh. Đi dọc cả Nhật Tân, hai chị em mới chọn đựoc cây vừa ý, phải nói mắt mình cũng tinh đời ra phết, nhìn cây nào ra cây ấy, không có lăn tăn. Không có xiền nhiều mà chơi, nên dén thôi, chứ mà nhiều xiền thì đến trứng con vzoi Kim Meo cũng chơi !
Cây đào thế đẹp, hoa mơn mởn, lộc, lá, nụ đủ cả, đào bích, hoa bông to đều, vừa được chủ đánh ở vườn lên. Của nào tiền nấy. Trong cơn lốc bão giá, trong cơn lốc khát Đào... thì giá tiền của cây này cũng phải nói là cũng vào loại Đại Gia Hà Thành mới dám chơi!!! Chứ còn tui thì cũng chịu chứ không bưỡn !!!
Giá đào vườn thượng uyển ! Sau khi được chủ nhân ngã giá và thuê một chú xe ôm vác về, để cho chắc, hai chi em phải cho chú này số điện thoại, và yêu cầu đi với tốc độ 5km/h. Vốn dân nghèo thành thị, nên cứ chắc lép, tranh thủ trong lúc chờ cho chú xe ôm này buộc bịn cây đào thị Meo đã ghi lại biển xe máy của chú , nhỡ giữa đường tranh thủ đường đông chú chuồn mất thì em cũng chịu chứ không bưỡn. Trên đường đi, gió thổi mây bay mất mấy bông, xót của Già làng ngồi sau cứ hét um ông xe ôm , chỉ thương cái lỗ nhĩ của em chụi trận suốt cả dọc đường. May sao, Xuân đã về đến Bản của Già Làng, đã về đến nhà Già làng an toan. Về đến nhà trông cây lại càng có giá trị (trộm vía - giờ là cứ phải nói trộm vía giống như khen cháu Cún với cháu Ỉn). Lúc đấy Già Làng mới thỏa mãn, chứ không thì... mình lại dính đòn như chơi.

Lại nói về chuyện mua đào. Năm nay không cho U mua đào ở chỗ sông nữa, năm nào cũng mua ở đấy. Phát chán à. Năm nay mua chỗ khác. Chiều về, đến gần rạp chiếu phim. U nhảy xuống xem và tự vào mua, còn mình bị làm chân trông xe. Hì hụi một lúc thấy U khuân được 2 cành về. Giá cả vừa phải - rẻ, cành đẹp, hoa cũng to và thắm. Nhưng ...vâng lại nhưng. Già thế, kinh nghiệm đầy mình thế mà vẫn bị côtylưa. Năm nay Keo con voi 502 được các chủ buôn đào tận dụng tối đa để dính, dính bông chưa hết thì dính cành rồi dính nụ - và U là một trong số những người chơi Đào bị bọn buôn dán ngoạn mục mà không biết. Mang đào về đến nhà hai vợ chồng hì hục cắm đào, càng cắm càng nâng niu thì càng “Hoa đào từng cánh từng cánh rơi từng cánh, từng cánh âm thầm rơi tóe tung” . Do lạnh qúa nên keo 502 đã mất tác dụng. Hai vợ chồng già cười rũ ruoi, sau khi khen đào rẻ đẹp mới biết bị côtylưa. May sao, cành rụng đi mấy bông hoa dính keo con zoi 502 thì trông cành lại có gì đó đẹp hơn, thanh thóat hơn hy vọng trong nhà ấm áp những nụ hoa chi chít kia sẽ hàm tiếu vào sáng mùng một để rồi toe tóet nở hết và bói quả trong những ngày Tết tiếp theo. Được cái, cành đào trên ban thờ lại tươi roi rói, nụ bộp rất nhiều ( lại phải trộm vía phát nữa) và không bị dính bông nào chứ không thì U cho cô bán đào lên mây …)

Tẩy trần cuối năm
Ngày cuối năm, lọ mọ rồi cũng làm xong một số thứ lặt vặt. Tranh thủ thời gian chạy ra hiệu thuốc mua mấy cái ago để dán chân đi giầy mới cho đỡ đau , rồi làm một hộp " Thưa thầy em chưa hiểu thuốc phugaca diệt trừ giun như thế nào" - Mình đúng là Number one ! Tết người ta mua mùi để tắm tẩy trần thì mình mua thuốc diệt run. Mấy người đi mua thuốc thấy mình mua rất lấy làm ngạc nhiên và cười nhăn nhở còn khuyên, thôi về ăn Tết xong hãy uống, nuôi cho giun nó béo tốt, cho nó ăn Tết với không tội nghiệp nó . Ăn Tết xong, nó lên cân khoảng 1 lạng một con thì hãy làm thịt. Kinh quá ! Thế này rồi mấy hôm nữa là có run chui ra đấy huhu sợ phát khiếp... Rồi dập dìu mùa xuân theo Én về (én hay Gi…un? )…

Hic, thôi sợ gì thì sợ em cũng quyết liều một phen chứ chục năm rồi em chưa tẩy. Giờ đã đến giờ G rồi, đi tẩy giun thôi, bác sĩ dặn thế mà… Tạm biệt mày nhé run !

Chưa thấy mùa xuân

Xuân của Đất Trời nay đã tới

Xuân của tôi ơi đến đâu rồi ?

Một nửa trong tôi Xuân vẫy gọi

Nửa kia nhí nhảnh trốn đâu rồi ?

----- Meo ---

lundi, 4 février 2008 - 23:52

Nhà bên có con gà trống

Nhà bên hàng xóm có con gà trống. Độ hơn 1 tuần nay, con gà đấy ngày nào cũng gáy, gáy đủ 5 canh. Chắc nhà hàng xóm mang được từ quê lên, vỗ béo trước khi cho nó tắm nóng lạnh để cúng giao thừa. Sáng sáng nó Cúc cù cu cu u... âm vang sang cả khoảng sân nhà mình. Nghe ấm cúng và thanh bình lạ, cứ như ở làng quê vậy. Đêm đông lạnh, vẳng nghe tiếng gà trống vọng sang làm cô gà mái Hoa mơ bên này cũng thấy lòng rộn ràng. Thời buổi này, kiếm được gà trống mang từ dưới quê lên mà để đến 30 mới thịt quả là một sự kỳ công khi ngoài chợ ngoài phố bán đầy gà mổ sẵn, gà bắt ngay trong bu có, gà mái tơ, gà trống tơ cơ, gà sống thiến có, nói chung có đủ các loại gà phục vụ Tết. Nghe tiếng gà trống gáy lại nhớ tới đàn gà ngày trước mẹ nuôi để dành cho dịp Tết, nhớ tới những đồng tiền mừng tuổi sau Tết hai anh em thu được rồi đưa mẹ mua cho đôi gà chíp nuôi đến dịp nghỉ hè là có trứng gà ăn. Mỗi lần gà đẻ trứng lại chạy thục mạng xuống sân nhặt, nhặt không nhanh là gà mổ vỡ bét trứng lại tiếc ngẩn ngơ, chả biết làm gì tức khí lấy que chọc nó kêu toang toác.

Lúc nửa đêm tỉnh dậy uống nước, vẫn còn nghe thấy gà gáy báo chuyển canh. Tờ mờ sáng khoảng 5 -6 h, gà lại gáy vang lừng, văng vẳng xa xa đâu đó cũng tiếng gà trống vọng lại, một tiếng hai tiếng, rồi ba bốn tiếng...Một dàn đồng ca tiếng gà gáy báo hiệu ngày cuối cùng của năm Đinh Hợi sắp qua, một năm mới Mậu Tý đã về. Giữa không khí linh thiêng của trời đất, tiếng gà gáy như trong hơn, dài hơn và cứng cỏi hơn như thúc giục hối hả con người dang tay đón chào Xuân Mới.

Sáng nay đã là 30 mươi Tết, sau một hồi nghe tiếng gà quang quác, cánh đập loạn xạ, quéc quéc một hồi rồi nhỏ dần nhỏ dần... Đến giờ đã không thấy tiếng gà trống bên cạnh nhà hàng xóm gáy rộn ràng nữa chắc hẳn nó đã bị hóa kiếp sau khi tấu nốt khúc nhạc cuối đón chào mùa Xuân.

Đêm nay Xuân sẽ về, hương trầm tỏa ngan ngát khắp trong nhà ngoài sân, không khí đất trời linh thiêng về đây tụ hội con người căng tràn nhựa sống, cây cối nảy lộc đâm chồi, trăm hoa đua nở , hy vọng mọi việc thuận hòa. Và trên bàn thờ tổ tiên nhà nào Đêm 30 Mậu Tí cũng nghi ngút khói hương cùng một chú gà trống luộc vàng ươm xếp cánh tiên mỏ ngậm một bông ớt đỏ chót . Nhưng đâu đó vẫn còn văng vẳng rất rất xa tiếng gà gáy từ nơi nào vọng lại không rõ báo canh đầu tiên, Giờ Tý của năm Tý đã đến...

mercredi, 6 février 2008 - 12:49

Tiền mừng tuổi

Mỗi năm hoa Đào nở
Lại thấy cô Meo già
Ngồi đếm lì xì đỏ
Được mừng tuổi đêm qua

Nhưng mỗi năm mỗi khác
Vì cô đã chót già
Nên mọi người bỏ qua
Nghiễm nhiên không mừng tuổi

Năm nay Đào nở rộ
Lại thấy cô Meo già
Ngồi đếm lì xì đỏ
Mặt rạng ngời như hoa

Bao nhiêu người mừng tuổi
Già trẻ lại gái trai
Cung chúc cô phát tài
Một năm nhiều may mắn
Chúc cô cuối năm phắn
Để được thêm lì xì
Thẹn thùng cười híp mí
E ấp nép cánh Đào
Má môi cô hồng thắm
Mùa Xuân vội vàng theo

--- Meo---

...

Article du 18 mars 2008
Hà Nội đêm nay không có mưa
Sao ta thấy lòng mình buồn đến lạ
Không có mưa, không còn gì cả
Cả nỗi buồn cũng ngơ ngác không anh

----Meo---

Ông Công Ông Táo



Hôm nay ông Công Ông Táo lên trời tâu với NgôHôTuĐê – Ngọc Hoàng Thượng Đế.
Tờ sớ tâu với NgôHôTuĐê của thị Meo năm Đinh Hợi đã được dâng lên Ngọc Hoàng. Bao tội lỗi của Thị Meo trong năm qua cũng được Ông đầu rau duyệt và mang ra dâng sớ với NgôHôTuĐê.
Sau một chuyến đi vất vả, Ông Công Ông Táo đã lên được đến cổng trời. Tiếng trống vang dội, cổng trời mở ra , Ngọc Hoàng uy nghiêm và lộng lẫy trong chiếc áo bào đứng giữa các quan đại thần. Sau khi đựợc dẫn vào gặp Ngọc hoàng. Ông Công Ông Táo kinh cẩn dâng sớ.
Muôn tâu Ngọc Hoàng, trong năm Đinh Hợi vừa qua thị Meo đã có những vấn đề sau:

1 - Học hành: dựa trên tinh thần học hỏi, cọ sát, giao lưu là chính…
2- Phương diện tài chính: cũng chăm chỉ, chịu khó, không nề hà ít tiền nhiều tiền, có việc làm được là cũng cố gắng làm. Năm nay thị vay bạt ngàn rồi khi Bu đòi thị mới ngã bổ chửng ra là thị đã vay Bu nhiều đến thế, thị ngỡ ngàng như con cá vàng với món nợ kếch sù của mình...Than ôi món nợ đó vừa được xiết nợ chiều nay rồi...
3- Chuyên môn: thị cố vươn tới đỉnh cao của thời đại nhưng đôi cánh của thị mỏng manh quá, bé nhỏ quá nên thị không vươn tới được. Kết quả đỉnh cao thời đại đổ bóng vào thị.
4 - Quan hệ tìm "đối tác" : bập bùng bập bùng bập bùng bập bùng...bập bập bùng bùng ....bùng..bập...thị đã đốt cháy hết tuổi thanh xuân.
5 - Tính tình: Sớm nắng chiều mưa, trưa Hỏa Diệm Sơn, tối Sông Đông êm đềm. Lúc thị nở, lúc chí phèo, lúc nhu ao bèo gợn sóng - đúng quá mà - ao nào mà chả lắm bèo, gái nào mà chả lèo nhèo vài câu; lúc làm con hến (câm như... ), lúc con cua (ngnag như ...), lúc con rùa (chậm như ...), lúc con lợn (ngu như ...).
6 - Giao diện: lúc chăm chút, lúc buông thả nên có những ngày trông thị " Đẹp rạng ngời mà không chói lóa" và có những ngày "Trông xa lại tưởng Thúy Kiều trông gần lại hóa người yêu Chí Phèo".
7. Chưa trọn đạo làm con, làm em....
....
Còn nhiều tội lỗi nữa mà thần chỉ lược sơ sơ ra đây: như lười việc nhà, chưa chăm chút đến gia đình, học hành chểnh mảng, đặc biệt kêu ca than phiền quá nhiều, chưa kiên trì, hay nản trí, dũng lẫn khí ở thị chưa hề có …, đôi lúc còn hỗn láo với sư phụ. Vì thời gian có hạn nên xin Ngọc Hoàng minh xét !!!

Ngọc Hoàng: Cho gọi thị Meo vào !
Các Quan Đại Thần: Cho gọi thị Meo vào……………ào………………….àoo !
Thị Meo: Dạ ! Con bẩm Ngọc Hoàng ! Ngọc Hoàng Vạn Tuế Vạn Vạn tuế!
Các Quan Vạn Tuế Vạn Vạn tuế ! Con là Kim Meo đã có mặt ạ !
Ngọc Hoàng : Nhà ngươi đã biết tội của nhà ngươi chưa ???
Thị Meo: Dạ chưa thưa Ngọc Hoàng
Ngọc Hoàng : Nhà ngươi đã biết tội của nhà ngươi chưa…..ưa ???
Thị Meo: Dạ chưa thưa Ngọc Hoàng
Ngọc Hoàng : Nhà ngươi đã biết tội của nhà ngươi chưa…ưa…..ưa ???
Thị Meo: Dạ chưa thưa Ngọc Hoàng
Ngọc Hoàng: To gan ! Nhà ngươi " Tinh vi nó vừa vừa thôi nhá !", Nhà ngươi thật to gan, bao nhiêu năm rồi, nhà ngươi nằm vùng, cứ bập bùng, bập bùng bập bùng đốt cháy hết tuổi thanh xuân rồi mà nhà ngươi còn bảo là chưa biết ! Người đâu ! mang ra cho 50 trượng cho ta
Ù uề: ù ề……..uề ....uề …uề ! Đáng đời !
Thị Meo: Dạ bẩm ngọc Hoàng con biết tội của con rồi.
Ngọc Hoàng: Vậy nhà ngươi tính sao ?
Thị Meo: Dạ con tính sẽ không trái ý Ngọc Hoàng a.
Ngọc Hoàng: Được, xét về mọi mặt thì ta thấy nhà ngươi có nhiều tội, tuy bé nhưng có thể xé ra to lắm, nhưng xét đi xét lại ta thấy ngươi cũng có nhiều điểm tốt… không tàn ác, không làm hại ai, không bòn rút của ai,…, thấy nhà ngươi cũng dễ thương, “Con gái nhà ai mà xinh đáo để” . Nên ta sẽ giảm nhẹ tội cho nhà ngươi. Nhà ngươi thấy thế nào ?
Thị Meo: Dạ đội ơn Ngọc Hoàng. Ngọc Hoàng Vạn Tuế
Ngọc Hoàng: Miễn lễ ! Ngươi bình thân !
Thị Meo: Dạ đội ơn Ngọc Hoàng. Ngọc Hoàng Vạn Tuế Vạn Tuế Vạn Tuế !
Ngọc Hoàng: Giờ ta phạt nhà ngươi như sau nhà ngươi cho nghe theo không ?
Thị Meo: Dạ đội ơn Ngọc Hoàng
Ngọc Hoàng: Được, trong năm Mậu Tý tới nhà ngươi hãy tu nhân tích đức, làm ăn học hành chăm chỉ, sửa chữa nhưng nhược điểm đuối kém, tích cực trong mọi việc , lạc quan yêu đời nhà ngươi sẽ có được điều nhà ngươi muốn, nhà ngươi không được nằm vùng ở nhà nữa hãy tích cực đi tìm hạnh phúc của mình đi. Hạnh phúc đơn sơ nhưng phải tìm mới thấy. Nêu bí quá ta sẽ làm mối cho…
Thị Meo: Dạ. Đội ơn Ngọc Hoàng
Ngọc Hoàng: Miễn lễ ! Nhà ngươi bình thân ! Cho nhà ngươi lui.
Thị Meo chỉ chờ có thế, trong lòng rất lấy làm hả hê, vui mừng hứa sẽ phấn đấu tu dưỡng thật tốt, nhưng trong lúc õng ẹo đi ra vẫn không quên rống lên gọi đồng minh
Thị Meo: Cho gọi ông nào Tiến sĩ nào chưa vợ vào...ào....ào...ào...ào :)) =))