Bé cứ đứa nào thầy dùi đứa khác là lại bị kêu "đồ thầy dùi chết chui lỗ đít" Hê hê. Bé thầy dùi kiểu bé, giờ lớn sẽ có kiểu thầy dùi của lớn đảm bảo không chết chui lỗ đít như hồi bé đâu. Lâu không được làm thầy dùi, thấy thú vị ra phết.
Một cô bé học CĐ trong trường thất thanh gọi điện nhờ xin hộ điểm môn kế toán. Kể ra thì cũng bó tay vì chả quen ai bên khoa Kinh tế cả. Mà lại đúng môn mình ghét cay ghét đắng hồi đi học. Môn chết tiệt. Nhưng nghe lời nó khẩn cầu xin xỏ có vẻ tâm huyết quá nên đành phải làm cú thầy dùi. Cứ ngại ngại vì sợ gặp phải giáo viên "liêm khiết", xui nó nhỡ xui dại thì lại to chuyện. Ai dè, gặp phải cớm thuộc loại vượn chưa tiến hóa hoàn toàn, có tiền án tiền sự đầy mình. Thôi chẳng biết răng rứa ra sao cứ thầy dùi cho nó thuận buồm xuôi gió. Không nhờ được ai thì thôi đành thầy dùi nó đi "chùa thầy", vừa mang tiếng giúp nó gián tiếp lại vừa trấn an tinh thần nó. Công nhận hài vãi cả ra quần. Nó đang méo sệch mặt mũi mà cũng phải há ngoác mồm ra cười khằng khặc:
"Chúng mày đến thẳng nhà, làm cái phong bì 500K + 1 túi hoa quả, nhớ để phong bì lấp ló lên trên cho bà ý thấy. Nhớ là đến đứa nào cũng mặt méo xệch ra, trình bày lý do môn này trình cao, điểm quyết định để làm đồ án và quyết định để được thi chuyển giai đoạn....môn này đi làm người ta nhìn vào đầu tiên, môn của cô được xã hội trọng dụng. Nếu bà ý không đồng ý thì cả lũ chúng mày đồng thanh khóc hu hu hết cả lũ lên cho tao, khóc thật to vào "Cứ gào lên cô ơi cô, rồi ới cô ơi cô thương chúng em". Đứa nào khỏe thì gào to lên cho chồng cô mày nghe thấy dù có đang uống rượu ở buồng trong cũng phải động lòng ra xin xỏ hộ cho chúng mày" =)) :)) >:)
Nó vâng dạ một hồi. Rất tâm đắc. Chợt thấy không ổn, nó bảo nhưng cô này ghê lắm, tiền án tiền sự đầy mình, các khóa trên đi gấp mấy lần thế này ấy chứ mà không thoát được. Trời đất, chẳng nhẽ bà này lại vượn thế cơ à, loại vượn này phải cho báo cáo lên lãnh đạo trường là hết vượn ngay. Vượn này lại thích ăn chuối à ? Hay muốn sao ? Tôi đành phải hỏi nó xem loại vượn này thuộc vượn già hay trẻ. Tưởng già, thì còn dễ mủi lòng. Nó bảo bà ý vừa đẻ xong. Chết thật, trẻ đã thoái hóa biên chất là đã kinh dị lắm rồi. Lại thêm vừa đẻ xong nữa. Nguy quá, vì nghe các cụ ngày xưa nói chó cái đẻ xong là giữ lắm. Không khéo đến nó lại độp cho một miếng vào đít, mà quần cạp trễ thì độp vào đít lại càng dễ trúng mục tiêu... Tôi giả kêu trời lên theo kiểu anh hai miền Nam:
Kèm theo đó là thêm một chiêu mới, tôi bảo nó đi mua cái quà gì sịn sịn vào Nhật, Ý, Itali cái gì cũng đơcj rồi nói là quà cho cô nhân ngày 20/10, rồi quà cho mừng con cô ra đời và nhớ đề tên, đề lớp rõ ràng vào cái phong bì. Đấy thế là cả chó mẹ lẫn chó con đều có quà, khỏi phải tị nạnh tranh dành nhau nữa nhé. Thấy nó vẫn run run, nên giải thích một hồi, mồi mớm cung thêm các câu để nói để nó xin sỏ cho tự tin. Cứ tự tin mà xin. Nó làm y như trang thế thật.
Hôm sau, gặp nó hỏi sự tình ra sao ? Tưởng cô GV trẻ liêm khiết, không nhận hiện vật và "tấm lòng hình chữ nhật" mà chỉ nhận tinh thần, ai dè cô không chỉ nhận tất mà làm cho các con giời một câu xanh rờn "Ai trong lớp không có ý định "đi" là tôi cho trượt" . Ái chà thì ra cú thầy dùi có tác dụng mãnh liệt. Xem ra làm thầy dùi cũng thú lắm đây, đâm bị thóc chọc bị gạo là cứ tứ tung, vừa giúp được tả hữu, miếng thơm thì thôi cũng chẳng màng nhưng lại biết thêm được những gì đang diễn ra ở một góc nhỏ trong trường trong xã hội có những con người như thế như thế và còn hơn cả như thế...
Một cô bé học CĐ trong trường thất thanh gọi điện nhờ xin hộ điểm môn kế toán. Kể ra thì cũng bó tay vì chả quen ai bên khoa Kinh tế cả. Mà lại đúng môn mình ghét cay ghét đắng hồi đi học. Môn chết tiệt. Nhưng nghe lời nó khẩn cầu xin xỏ có vẻ tâm huyết quá nên đành phải làm cú thầy dùi. Cứ ngại ngại vì sợ gặp phải giáo viên "liêm khiết", xui nó nhỡ xui dại thì lại to chuyện. Ai dè, gặp phải cớm thuộc loại vượn chưa tiến hóa hoàn toàn, có tiền án tiền sự đầy mình. Thôi chẳng biết răng rứa ra sao cứ thầy dùi cho nó thuận buồm xuôi gió. Không nhờ được ai thì thôi đành thầy dùi nó đi "chùa thầy", vừa mang tiếng giúp nó gián tiếp lại vừa trấn an tinh thần nó. Công nhận hài vãi cả ra quần. Nó đang méo sệch mặt mũi mà cũng phải há ngoác mồm ra cười khằng khặc:
"Chúng mày đến thẳng nhà, làm cái phong bì 500K + 1 túi hoa quả, nhớ để phong bì lấp ló lên trên cho bà ý thấy. Nhớ là đến đứa nào cũng mặt méo xệch ra, trình bày lý do môn này trình cao, điểm quyết định để làm đồ án và quyết định để được thi chuyển giai đoạn....môn này đi làm người ta nhìn vào đầu tiên, môn của cô được xã hội trọng dụng. Nếu bà ý không đồng ý thì cả lũ chúng mày đồng thanh khóc hu hu hết cả lũ lên cho tao, khóc thật to vào "Cứ gào lên cô ơi cô, rồi ới cô ơi cô thương chúng em". Đứa nào khỏe thì gào to lên cho chồng cô mày nghe thấy dù có đang uống rượu ở buồng trong cũng phải động lòng ra xin xỏ hộ cho chúng mày" =)) :)) >:)
Nó vâng dạ một hồi. Rất tâm đắc. Chợt thấy không ổn, nó bảo nhưng cô này ghê lắm, tiền án tiền sự đầy mình, các khóa trên đi gấp mấy lần thế này ấy chứ mà không thoát được. Trời đất, chẳng nhẽ bà này lại vượn thế cơ à, loại vượn này phải cho báo cáo lên lãnh đạo trường là hết vượn ngay. Vượn này lại thích ăn chuối à ? Hay muốn sao ? Tôi đành phải hỏi nó xem loại vượn này thuộc vượn già hay trẻ. Tưởng già, thì còn dễ mủi lòng. Nó bảo bà ý vừa đẻ xong. Chết thật, trẻ đã thoái hóa biên chất là đã kinh dị lắm rồi. Lại thêm vừa đẻ xong nữa. Nguy quá, vì nghe các cụ ngày xưa nói chó cái đẻ xong là giữ lắm. Không khéo đến nó lại độp cho một miếng vào đít, mà quần cạp trễ thì độp vào đít lại càng dễ trúng mục tiêu... Tôi giả kêu trời lên theo kiểu anh hai miền Nam:
"Mèng ơi! Tau thương tụi bây quóa trời đấc luôn hà" =))
Kèm theo đó là thêm một chiêu mới, tôi bảo nó đi mua cái quà gì sịn sịn vào Nhật, Ý, Itali cái gì cũng đơcj rồi nói là quà cho cô nhân ngày 20/10, rồi quà cho mừng con cô ra đời và nhớ đề tên, đề lớp rõ ràng vào cái phong bì. Đấy thế là cả chó mẹ lẫn chó con đều có quà, khỏi phải tị nạnh tranh dành nhau nữa nhé. Thấy nó vẫn run run, nên giải thích một hồi, mồi mớm cung thêm các câu để nói để nó xin sỏ cho tự tin. Cứ tự tin mà xin. Nó làm y như trang thế thật.
Hôm sau, gặp nó hỏi sự tình ra sao ? Tưởng cô GV trẻ liêm khiết, không nhận hiện vật và "tấm lòng hình chữ nhật" mà chỉ nhận tinh thần, ai dè cô không chỉ nhận tất mà làm cho các con giời một câu xanh rờn "Ai trong lớp không có ý định "đi" là tôi cho trượt" . Ái chà thì ra cú thầy dùi có tác dụng mãnh liệt. Xem ra làm thầy dùi cũng thú lắm đây, đâm bị thóc chọc bị gạo là cứ tứ tung, vừa giúp được tả hữu, miếng thơm thì thôi cũng chẳng màng nhưng lại biết thêm được những gì đang diễn ra ở một góc nhỏ trong trường trong xã hội có những con người như thế như thế và còn hơn cả như thế...
No comments:
Post a Comment