Ou est l'écho de l'amour

Venice, 30/8/2010




Đêm trăng trên cầu Venice
Đêm sâu quá, đêm nào biết ngủ
Chỉ con người đến ngủ giữa đêm thôi

Từ thứ 6 tuần trước sáng đến trường – welcome office để Sara dẫn đến ngân hàng lĩnh học bổng. Ặc, Ngân hàng của nó đẹp vãi chưởng. Lấy số xếp hàng rồi đứng một lúc chờ vào lĩnh. Hic tưởng được 3000 hóa ra chỉ được 2500 E thôi. Về đếm đi đếm lại 3, 4 lần cũng chỉ có 25 tờ 100. Không hiểu sao mình lại được nó mời những 5 tuần. Trong khi mấy đứa khác cũng dạng exchange kiểu của mình nó chỉ cho đúng xoẳn củ tỏi một tháng. Nhận được học bổng rồi. Cười hi hi đi nào. Cất rất kỹ vào balo. Lúc nào cũng khư khư trên người xuốt từ sáng đến tối về đến nhà như đười ươi giữ ống. Sau khi đi lĩnh học bổng về xong thì tập trung để tụi Guide đưa đi lên Khoa gặp Giáo sư. Kết quả, ông Ronchetti vẫn chưa về. Thăm thú khoa một lúc, khoa đẹp vãi chưởng, sinh viên vẫn nghỉ hè nên khoa văng tanh, trưa ra cantin của khoa ăn với mấy con sinh viên Trung Quốc. Ăn xong thấy ở lại thì cũng không biết làm gì với cái nơi xa vật này nên quyết định chuồn về Welcome Office.

Đến chiều, gặp mấy đứa và bàn nhau vụ đi lượn cuối tuần. Cuối cùng quyết định 2 thằng Minh và Hùng về nhà mình ở để sáng mai đi sớm. Cái bọn củ chuối nó không làm account cho mình vào internet. Nên mù mịt thông tin chả biết cái gì với cái gì, ngồi cứ ngứa ngáy khó chịu, như người cụt chân cụt tay. Tìm thông tin đi chơi cũng khó. Verona hay Venizia (bên này tiếng Ý nó là venezia, tiếng Anh là Venice). Chọn mãi mỗi đứa một kiểu. Cuối cùng 3 đứa gắp thăm cả 3 đều gắp vào Venice. Chúa bảo đi Venice mà !Hê hê.


Vác cả máy tính ra ngoài bancon để bắt wifi mà cũng không được, trông mình với thằng Minh ngồi bắt wifi mà cứ như đốt vàng mã ở nhà. Sáng hôm sau 6h dậy nấu nướng ăn xong 7h30 ra bắt xe bus ra gần trường. Check giờ tàu, thấy toàn đi Venezia, chả thấy Venice đâu, mà Venice thì có tận những 4 quận chả biết quận nào là quận chính. Đi hỏi một lúc rồi cũng ra được. Nhưng quá liều vì đi 2 ngày mà không book phòng nghỉ trước. Ngồi chờ tàu chán, tàu chuẩn bị đi thì một ông người Ấn Độ tự nhiên ở đâu chạy ra gọi mình kêu tàu đến rồi và đi Venice thì bảo mấy đứa kia thi theo vì ông ý cũng đến Venice. Hehe rồi ông ý dẫn ra đường tàu, do cũng đọc trước trên bảng điện tử là tàu ở plateform số mấy thấy ông này nói cũng đúng nên gọi 2 đứa kia đi theo ông này ra tàu. Gần lên tàu thì ông Ấn độ nhớ ra chưa check in vé. Ông Ấn độ hướng dẫn cho 3 đứa phải tự ra dập vé tàu để khi công an kiểm tra mới không bị phạt.

Tàu chuyển bánh vun vút êm như ru không một tiếng động của động cơ. Đi qua những khu vườn trồng nho trồng táo, tỉnh khác của Trento. Đẹp thật. Bọn ỉ này không hiểu nó có công nghệ gì mà xây nhà làm đường trên núi quá siêu. 3 tiếng ngồi trên tàu, thằng Hùng và thằng Minh ngủ lăn quay như bi. Hehe, mình cũng mệt nhưng tỉnh như sáo vì cảnh quá đẹp nên cứ cầm máy ảnh của thằng Hùng mà toạch toạch. Tàu đỗ ở bến cuối cùng là Venice. Bước vào sân ga, gặp mấy ông già cò mồi – được phép hoạt động trong sân ga vì có đeo thẻ. Cò mồi này là để dẫn khách du lịch vào thuê phòng nghỉ. Vì được báo trước là có cò mồi nên cả hội vào thẳng quầy thông tin để hỏi và nhờ nó book phòng luôn mất tiền đắt thêm một tí – tạm gọi là tiền ngu nhưng an toàn. Quá may vì còn phòng không thì chỉ có nước ngủ ngoài đường. Hic, đắt lòi mắt, huhu 99 E / đêm/ phòng 3. Ăn chơi chả sợ mưa rơi nên tặc lưỡi: thuê !. Thuê được phòng xong sướng mấy đứa cười nhăn nhở.

Bước ra khỏi sân ga. Ôi tình yêu của iêm đã hiện ra trước mắt. Mình với thằng Hùng vừa nhìn thấy cảng Venice xong thì bất trợt cùng quay lại mắt trợn lên nhìn nhau rồi cả hai cùng lẩm bẩm thốt ra một câu: “Đéo ngờ nó lại đẹp thế này”. Khakha, 3 đứa cười rũ rượi vì cả hai cùng nói y hệt một câu cùng một lúc. Khách sạn cũng ở gần ga, đi men theo sông Venice khoảng 100m dẫn vào hẻm nhỏ là khách sạn. Làm thủ tục check-in xong xuôi lên cất đồ đạc rồi dẫn nhau lượn quanh Venice. Cuộc hành trình bắt đầu. Tình yêu của iem thật lãng mạn, đúng là đẹp không chịu được. Những ngôi nhà những con kênh, những cây cầu…những con thuyền mũi cong veo đậm chất Venice và chỉ Venice mới có. Cũng may thời tiết đẹp không thì phí tiền. Tìm đường đến khu trung tâm của thành phố Venice, lại phải lói nần lữa là đẹp không chịu được. Những nhà thờ, những công trình nhà cổ, những tượng phù điêu những tháp chuông đẹp mê hồn, những bức tranh từ thời phục hưng… haizzzz lại phải lói nại lần lữa là đẹp không. chịu được. Khu phố ven sông đông đúc bao nhiêu thì càng đi vào trong những hẻm nhỏ, những con rạch nhỏ thì càng yên tĩnh và thấy ngưỡng mộ công trình kiến trúc của Ý bấy nhiêu. Tất cả đều tĩnh lặng thanh bình. Cứ đi được một lúc thì lại nghe thấy tiếng chuống nhà thờ gióng giả vang lên. Càng đi càng thấy xứng đáng đồng tiền bát gạo bỏ ra. Nhà thờ nhiều vô vàn. Mỗi cái một kiểu, không cái nào kiến trúc giống cái nào. Cứ cái nào đúng giờ hành lễ hoặc người ta mở cửa là không thiếu cái mẹt em chui vào xem. Vào đây là phải hành lễ, phải đưa tay lên làm lễ. Dưng mà khổ, em theo Đạo Phật có biết làm lễ thánh gì đâu, cứ giơ trái giơ phải lên trên xuống dưới thế nào đó em chưa biết luật nên chỉ sợ giơ lung tung rồi tay lại chỉ xuống rốn thì nguy. Nên thôi chả làm lễ thánh gì cả, chỉ bỏ đồng xu vào hộp offer và thắp nến. Quả là công trình kiến trúc vĩ đại. Những mảng tưởng với những tượng phù điêu đủ kiểu dáng, đủ khuôn mặt, những bức tranh thời phục hưng, những mái vòm trần cao vút. Lói chung là rất hợp với ý iem. Vào nhà thờ, tranh pheo tượng tiếc đẹp thế mà nó cấm chụp ảnh. Hic. Tiếc con cá diếc. Xem cha cố giảng đạo và nghe các con chiên hát thánh ca. thấy cũng thú vị.

Đến Venice ăn Kem Ý. Chẹp. Ngon đứt lưỡi. 1.1 E / gousto, mình mới ăn được kem màu xanh – vị bạc hà và socola. Ngon giã man được. Ăn một cái mà thấy no.

Ra đến quảng trường chính thì thôi rồi, rộng mênh mông. bồ câu đầy quảng trường. Lại rút bánh mỳ ra ném cho bọn nó ăn. Bên ngoài thì là cảng nước mênh mông, với bên đỗ water taxi, càng đi vào trong thì các con kênh rạch càng chằng chịt phải dùng thuyền cực nhỏ để đi. Những cửa hàng cửa hiệu đèn điện sáng trưng bày bán la liệt các thứ đồ, đặt biệt là mặt nạ phục vụ lễ hội hóa trang – đây là hàng truyền thống của thành phố Venice. Nhiều cái mặt nạ đẹp và giá thì chém cũng “đẹp” lém. Đi từ sáng đến chiều thăm thú các điểm chính ở Venice. Đang ngồi cho bồ câu ăn bánh thì trời bất chợt đổ mưa. Cơn mưa chiều Veniec nhanh chóng đến cùng cái lạnh và gió táp. Tất cả chạy tóe vào các cửa hàng trú. Bố khỉ cái bọn chim cũng nhạy vừa thấy mưa cái là chúng nó cũng phành phạch tung đít phắn tít lên trên các ô văng của nhà thờ để trú. Nhìn Venice trong cơn mưa chiều thật ảm đạm nhưng không kém phần lãng mạn, dưới những ô văng trú mưa vẫn có những đôi trai gái tự do đắm đuối trong cái hôn chiều bất tận. Nhìn mà thèm !. Tranh thủ lúc mưa, bỏ 8 E để leo lên đỉnh tháp chuông của nhà thờ (tháp gì ấy quên tên roài) để ngắm toàn cảnh Venice. Đệp vô vàn.

Mưa tạnh, trời lại trong xanh ngay lập tức, cái nắng lại lan tỏa khắp mặt sông. Ngồi lôi bánh mỳ xúc xích ra ăn và ngắm Venice trong hoàng hôn. Cái lạnh dần tăng, dân ở đây đã khoác áo nỉ, áo len mỏng và quàng khăn. Co ro đi trong cái lạnh của Veniec, chẹp giá tình yêu đi bên cạnh thì nãn mạn nắm. Đường đi lại trong thành phố nước Vennice rất khó khăn nếu không có bản đồ thì lạc là chuyện hiển nhiên, thậm chí có cả bản đồ trong tay cũng phải mất rất nhiều thời gian để đọc bản đồ và tìm đường dù phải công nhận rằng giữa bản đồ và các tên ngõ tên kênh rạch, tên cầu bắc qua các nhà các nhà thờ, tu viện rất rõ ràng. Nhưng ma trận này không phải ai cũng thuộc như lòng bàn tay ngay cả đến dân địa phương cũng chỉ áng áng đường đi. Vì quá nhiều ngõ nhỏ, kênh rạch. Tìm mãi không ra đường về khách sạn. Mệt, chân đau mà dân Ý thì nói tiếng anh rất ít. Cứ hỏi là nó phang tiếng Ý chả hiểu cái mẹ gì mặc dù nó rất thân thiện và nhiệt tình khi cần sẽ tìm mọi cách để giúp mình. Chán chả muốn hỏi tiếng anh, đến giữa ngã 7 tìm mãi không ra đường. Thằng Minh tức quá tự nhiên mồm hét to tướng lên bằng tiếng Việt mặt hướng vào mấy người ý đứng trước mặt: “Đường này ra đâu ý nhỉ” – bà chủ quán đang đứng giật bắn mình, trợn trò mắt không hiểu thằng Minh quát bà ý hay hỏi cái gì. Mình với thằng Hùng cười lăn lộn váng cả cái khu đấy rồi quay xuống hỏi Minh mày hỏi ai đấy khakhakha.

Mải mê chụp ảnh nên cứ lùi dần lùi dần người về phía mép kênh lúc phát hiện ra thì chỉ còn cách bờ có 2 -3 bước chân sợ quá hét toáng và nhảy dựng lên haha tí thì tụt ngã xuống nước làm thằng Tây đang ngồi vắt vẻo hút thuốc ngắm cảnh ở bờ trông thấy cứ cười lăn cười bò vì tí thì mình ngã xuống sông. Khặc khặc, quả đấy mình mà tụt chân ngã chắc thằng Tây nó cười đứt lưỡi. Thằng đấy trông đẹp giai thật cười cũng rất tươi. Chắc nó cũng chỉ độ khoảng 18 -20 tuổi là cùng.


Chiều dần buông… Veniec chìm dần vào đêm trong ánh sáng lung linh của đèn điện. Minh đi bộ đau chân nên về trước đi ngủ. Mình với thằng cu Hùng lại tiếp tục lùng sục các cửa hàng cửa hiệu để mua quà cho mọi người ở nhà và đi dạo venice trong đêm. Chỗ nào đẹp lại dừng lại chụp ảnh. Hai chị em lang thang đến tận hơn 11h30 tối cho tới khi các cửa hàng cửa hiệu đã đóng gần hết. Càng về đêm cảng Venice yên ả hơn, thuyền bè không còn tấp nập ra vào. Sát rằm nên trăng sáng rực rỡ chiếu trên sông Venice càng làm tăng thêm vẻ lãn mạn.

Những ông già nghèo kiếm sống qua ngày với bó hồng to tướng cầm trên tay đi lang thang trên bến, gặp đôi trai gái nào đi cùng nhau là ông cố mời mua để tặng bạn gái. Lê bước về khách sạn, thằng cu Hùng vừa đi vừa hát bài Đêm mùa đông Hà nội… tự nhiên thấy nhớ nhà. Xong cả hai tặc lưỡi, đúng là Hà Nội chỉ dành cho những người đi xa thỉnh thoảng nhớ về một tí thì còn có cảm tình chứ ở hẳn đới để lúc nào cũng hoài niệm về Hà Lội xưa thì chán hẳn.

Sáng hôm sau, lại lôi tha nhau rất sớm ra ga để hỏi giờ tàu về và quyết định về chuyến lúc 12h30 như vậy là được lượn thêm ở đấy cả sáng nữa. Mua vé tàu về xong, đi hỏi vé đi thuyền trên Venice thấy cũng chấp nhận được nên lại làm gần 1 vòng quanh Venice trên thuyền rồi đi bộ xuyên qua thành phố lần thứ 2 để về khách sạn cho kịp check-out.

11h30 trưa balo, quà cáp lỉnh kỉnh lếch thếch ra bến tàu. Tạm biệt Venice. See you soon. Tối về toàn tranh pheo, phù điêu tượng tiếc chờn vờn theo cả vào giấc ngủ.

Ps: Venice lục tốn của em gần 70 E. Từ hôm sang đến giờ tiêu xài hết 500 e rồi hichic.

No comments: