Ou est l'écho de l'amour

Trento 22/9/2010 - Đan Mạch - Thụy Điển

Cảng Haven gì đó ở Copenhagen - Đan Mạch
Một nhà thờ ở Goteborg - Thụy Điển


Nữ Hoàng Ong Chúa Đứng vẫy mãi Nữ Hoàng bà già của Đan Mạch
mà không thấy bà ấy chui ra khỏi tổ :))

Tại phòng triển lãm tranh Quốc Gia Đan Mạch
- toàn thấy mượn tranh của Italýmang về triển lãm

Trento 22/9/2010
Tính ra hôm nay ở Í đây được 1 tháng. Nhanh thật, thấy cái gì cũng trôi vèo vèo. Thời gian trôi nhanh, tiền tiêu cũng nhanh, người trông cũng già đi nhanh.
Sang Đan Mạch với nhà Ỉn vèo một cái hết 5 ngày. Ở Đan Mạch view không đẹp như ở Ý, vắng vẻ và khô khan hơn, dân cũng ít hơn. Mặc dù trông trên bản đồ thì bé tẹo nhưng xuống thì đất rộng mênh mông. Nông dân đan mạch chả biết trồng gì thì phải hihi toàn thấy rắc ngô xuống ruộng. Đi đâu cũng chỉ thấy ngô ngô và ngô. Kiến trúc nhà cũng khác hẳn so với Itali. Nhà nào cũng thấp thấp lùn lùn như chuồng chim câu với mái ngón đen hoặc đỏ. Về mua hộp ngô hộp ăn mới phát hiện ra ngô ở đây rất ngọt!
Chụp với anh nhà văn Andecxen

Được mấy hôm ở đây thì trời mưa tầm tã. Đi Copen chơi cũng mưa, nhưng cũng đi được hết mấy cái điểm chính. Ở Đan ấn tượng nhất với cái tàu không người lái. Sang đến Thụy Điển đi Goteborg – thành phố lớn thứ 2 của Thụy điển thì chả ấn tượng lắm vì chả có gì ngoài cái trung tâm mua bán lớn nhất “Trâu Âu” nhưng bù lại được đi tàu điện.

Dân làng Aablorg: Những người khổng lồ ở làng Aaborg nói rất nhỏ, cứ lí nha lí nhí trong mồm nhưng trẻ con thì rất vô tư và bạo dạn. Nghe dân làng aalborg nói cứ phải hở mới kín hoặc chau mày hả một cái rõ to để hỏi lại. Ở đây dùng nước cũng phải tiết kiệm, đi nặng dùng nút nào, đi nhẹ dùng nút nào phải nhớ không là Police- Hưng kiểm tra. Đứng rửa bát phải nhẹ nhàng, tiết kiệm nước không có “Hưng - police” lượn vòng quanh người 3 lần để nhắc nhở. Haha. Tất cả đều phải đi nhẹ nói khẽ cười duyên. Đến con gà trống muốn nuôi cũng chỉ được thả ra vườn sau 7h không gà nó gáy là tụi hàng xóm nó kiện. Rau bạc hà thì hái thoải mái trong vườn nhưng hành với rau mùi thì phải ngắt rất là cẩn thận và chỉ ăn phở hay bún mới được ra vườn ngắt. Sang đây học được cách làm mấy món bánh cuốn và bánh hỏi, tí ra mì sù, kem. Còn rất nhiều món tây nhưng tiếc quá ít thời gian nên không làm được gì nhiều.

Trên khoang tàu đi Goteborg Thụy Điển - phòng chơi dành cho trẻ em

Ở nhà có 2 cô cháu buổi sáng, chơi chán Ỉn lục tủ ra lấy gói bột làm bánh muffin gì đấy rồi rủ cô Măng nướng bánh muffin.Còn kêu cháu biết làm, cháu bảo cô ngoáy ngoáy thế này này, cũng chưa kịp làm. Chỗ nào để đồ gì ở đâu là ỉn cũng biết hết, ở nhà quen gọt cà rốt bằng dao sang đây gọt cà rốt bằng dao Ỉn nhìn thấy nên đi lục lấy cái nạo cà rốt trong tủ ra bảo cô Măng gọt bằng cái này này. Cắm nồi cơm ở đâu cũng biết. Ỉn nói tiếng đan giỏi, nghe cô giáo nói ở lớp cũng hiểu hết. Đến nhà bác Dung – Huy chơi bác cho cái lược với cái cốc bác nói tiếng Đan bảo cho Ỉn mang về ỉn cũng hiểu còn ra bảo bố là bác bảo cho phép mang về nhà chơi bằng tiếng Đan. Lên ô tô là phải bật “ngạc – nhạc”. Nói tiếng việt thì cứ như Tây học tiếng việt. Ỉn rất ngoan, hiếu động và thông minh. Đi đến đâu cũng giơ tay chỉ đường giới thiệu cho cô Măng rất là thành thạo. Chắc cô Măng sang chơi thích quá nên đi ngủ cũng mê gọi Cô Măng ầm ĩ. Cô Măng bảo cô Măng hôm nay phải về nhà rồi, ỉn tình cảm lắm, xuống nằm ôm cô măng rồi cô măng dặn gì cũng kêu vâng ạ rất ngoan. So với chị Cún thì Ỉn ăn được nhiều thứ hơn, ngủ nhiều hơn và có điều kiện được chơi nhiều hơn ở ngoài trời và bạo dạn hơn chị Cún.

Gặp gỡ ông Anh sau 10 năm 2000 -2010 
Bữa cơm thân mật: bánh hỏi + thịt nướng, tôm nõn với quả bơ khai vị

Dân làng alblorg uống nước thì ít mà ăn thịt thì nhiều. Mở cái tủ lạnh ra, úi giời ơi hú vía ! Cảm giác như cả núi đồ ăn sắp sập xuống người. Những thịt là thịt. Nói chung đồ ăn uống chả thiếu cái gì ở nhà mỗi tội toàn đồ đông lạnh. Ăn rồi cũng quen.

Khổ thân dân làng Aablorg ở đây một mình có 3 người cũng buồn như con chuồn chuồn chả có gì chơi. Thú duy vui duy nhất là đi ô tô lên trung tâm đi chợ hay ra bể bơi. Bọn bên Đan này đúng là như trâu, lạnh thế mà nó chui vào thùng nước lạnh ngâm, tắm ở bể bơi thì nước cũng không nóng gì cả. Tắm xong chui vào buồng sauna nước và sauna khô sauna nước thì khói mù mịt, phải thở bằng mồm mới được. Ngồi được một lúc không chịu nổi nhiệt nên lại xin phép các bác em ra ngoài bơi tiếp. May được Giang báo trước là chúng nó trần như nhộng tắm chung không thì iêm sốc với mấy loại hoa quả “Bưởi Mông và Vú Sữa” của tây thật vĩ đại ;))

Bơi thì rất thích, nhưng hôm đấy bơi có vẻ không đúng lúc vì người đang cảm lại bơi nước chỉ âm ấm rồi lại ra sauna khô sauna ướt, sau đó đến nhà chị Dung- anh Huy ra vườn chơi lại cởi áo rét nên hôm đi Goteborg đúng là chán toàn tập, người cứ lử đử như chuột sặc khói. Nhưng đúng là lúc đấy mệt thật nhưng vẫn dấu 2 bác Hưng Giang không hai bác thấy sang chơi mà cứ như con gà rù cũng chán, tối lên phòng ỉn đặt lưng xuống là lưng dán tịt xuống giường. Ỉn ngủ thì cứ đạp hết cả chăn là mình thì lạnh run sợ nó rét lại đắp vào cho nó nó lại đạp ra, nên ngủ cũng lục đục. Khổ thân bác Giang bị mình trấn cái chổi quét dầu nướng gà hihi.

Trẻ con Đan Mạch công nhận xinh hơn trẻ con Itali, nhìn nhiều đứa bé tí cởi trần tắm trông yêu thật, người cứ mũm ma mũm mĩm chũn cha chũn chĩn mắt thì xanh biếc, tóc vàng da trắng hồng. Cứ lè lưỡi ra ngoáy ngoáy trêu là nó cười toe toét.

Giao thông đi lại bên này thật là “Khủng khiếp”. Đường gì mà xa xa thế. Cứ phi lên giời bay như phù thủy cưỡi chổi rồi lại dập dềnh trên biển, dập dềnh chán rồi thì lắc lư trên tàu, lắc lư trên tàu chán rồi lại chạy như vịt bắt xe bus hoặc xe điện. Ngồi chờ cũng bạc cả mẹt, đúng được chuyến thì may không nó dở chứng nó không thông báo trên bảng điện tử mà cứ yên trí ngồi chờ thì cứ gọi là nhỡ chuyến. Hic. Thời tiết thì cũng nắng thì nắng trang trang nhưng vẫn lạnh, đêm thì xuống dưới 0 độ sáng ra thấy nước đóng băng trên kính ô tô rồi. Mỗi tội chưa thấy tuyết. Hôm nay ở nhà là Trung thu, thấy bảo không nhìn thấy trăng đâu. Ở đây trăng to như cái pizza nhưng chả nghe thấy trống ếch, tạch tạch chả có múa lân múa sư tử gì, chỉ nghe văng vẳng tiếng church cuối khu Vela vẳng lại rất yên bình thanh tịnh. Lần đầu tiên không được ăn trung thu ở nhà.

Thế là sắp phải về rồi. Tiếc thật. Nghĩ đến về nhà thấy cũng chán chán cái cơ chế ở nhà. Hic. Nhưng phải về thoai, ở nhà còn thầy với bu, để thầy bu ở nhà không có xe ôm cũng lo, và về còn nhiệm vụ phải túc tà túc tiệp…chiến đấu.
Ở đây có mấy cái khủng khiếp: Thứ nhất tiêu xài, Thứ hai chờ đợi, Thứ ba giao thông đường xá đi lại thật là xa, tiếp nữa là tiền thuê nhà ngốn đến nửa xiền.

Mạng mới mẽo chán đời quá, haizzzzz không thể chịu nổi. hic. Mệt mỏi với cái mạng Internet chuối này. Huhu, làm mình già đi mấy tuổi.

No comments: