Sau 1 tuần suy nghĩ và lựa chọn tìm địa điểm cũng như tham khảo các thể loại ý kiến vẫn chưa có quyết định đi đâu vào 2 ngày cuối tuần. Buồn, mệt, tức tức vì rủ đứa nào cũng uể oải kêu mệt và thích đi siêu thì mua sắm hơn.
Sáng đi học thì cô nghỉ không báo. Haizzzz. Thế là phí mất buổi sáng không thì cũng làm luôn được 3 ngày nghỉ đi lượn. Mặt buồn so vì thứ 6 rồi mà vẫn chưa biết nên đi đâu: Milano và Como hay Roma, Pisa. Được nghỉ học nên quyết định tức tốc rủ mấy đứa ra ga tầu check lại giờ tàu xem các địa điểm đi có giờ tàu nào hợp lý và rẻ. Tàu đêm rẻ được một nửa tiền thì khướu – chả chơi đi tàu đêm nguy hiểm lắm mà nhất lại là ở Ý cộng thêm nữa là đi một mình lại thêm nữa là gái nên loại trừ đi tàu đêm. Đành chấp nhận vé tàu ngày với giá hic…lè lưỡi.
Ăn chơi tới bến hic, sau một hồi check giờ tàu hỏi lại lần nữa xem có đứa nào đi không. Không ai đi cùng, hơi thất vọng vì không có đồng minh nhưng vẫn máu lửa muốn chinh phục Roma. Nên xì xiền ra mua luôn vé tàu cho cả hai chuyến đi và về. Cứ đi, rồi đến nơi tính tiếp, một là sẽ nhờ bạn Minh book phòng hai là tự thuê với giá hic..cũng thụt lưỡi… ba là nhờ em Na. Mua xong vé. Ra bến bắt xe về nhà chuẩn bị đồ mang đi và làm một viên Kotagin. 1h37 tàu xuất phát. Vừa đi vừa sợ. (lói thật là cũng hơi sợ) – Già rồi nhưng vẫn ham chơi. Đến đâu giải quyết đến đấy.
Lúc chuyển tàu, sùng sục hỏi nhân viên kiểm vé, phi lên hỏi cả lái tàu - ngoi lên lộn xuống Cáo già cứ tung tăng - tìm chỗ chui xuống hầm để sang đường ray bên kia. Phù…cuối cùng cũng tìm được. Lên tàu đi tiếp. Ngủ được 1 tiếng trên tàu. Roma hiện dần ra trước mắt. Khi tàu vừa vào đến địa phận của Roma là đã nhận ra sự khác biệt so với các thành phố khác với kiểu kiến trúc nhà khác hẳn ở Venice, Trento, Verona…Và Vietnamità haha.
Tàu dừng bánh xuống ga Roma Termini - Ga trung tâm của Roma. Xuống xe. Tìm mua bản đồ của thành phố rồi tìm chỗ ngủ. Trời bắt đầu tối.. Đúng là phía Nam của Italia. Cuộc sống ở thành thị khác hẳn với nông thôn. Ồn ào, bẩn, lộm nhộm, đông nghịt người mạnh thằng nào thằng đấy sống. Dân tứ xứ đủ các thành phần, đủ màu gia, đủ quốc tịch cứ theo giờ tàu đến rồi đi không hẹn trước; dân nghèo thì lang thang kiếm tiền bằng cách bốc vác thuê, bán hàng rong, phụ vụ trong những quán ăn nhanh, cửa hàng cà phê. Đâu đâu cũng người và người. Người giàu thì ngửa (cổ) lên nhìn trời và dương ống kính chụp ảnh các công trình kiến trúc để ồ à hỉ hả; người nghèo thì cắm mặt xuống đất tìm miếng cơm manh áo và chỗ ngủ qua đêm. Mình chả biết mình loại gì, chả hiểu cắm xuống thì ít hay ngửa lên thì nhiều - chỉ chắc một điều là mình thích chụp ảnh :)) thế thì ngửa (cổ) lên nhiều là đúng rồi nhưng mà vẫn nghèo lắm :(
Hệ thống đèn giao thông ở Roma hoạt động cũng không hiệu quả, nhiều khi vẫn mạnh thằng nào thằng đấy đi và khi đi sang đường cũng chẳng khác gì đi giữ lòng Hà Nội. Lại được tận hưởng cái cảm giác sợ bò tót sắt húc. Xe bus đi cũng xóc long xòng xọc, giờ giấc đón đưa cũng rất lung tung chờ cứ gọi là bạc mặt. Cửa hàng cửa hiệu mở khắp nơi. Xe đẩy bán hàng rong la liệt khắp ngõ khố. Cũng chửi nhau đánh nhau huỳnh huỵch trên công viên, vườn hoa. Trên phố thỉnh thoảng những tốp thanh niên quá khích đua mô tô xe máy rú ga ầm ầm. Thủ đô Roma cũng chỉ thật sự yên tĩnh sau 12h đêm. Nói vậy để so sánh cái sự ồn ào và yên tĩnh giữa thành thị và ngoại thành bởi ở đâu cũng có cái giá của nó. Thấy phụ huynh ở nhà cũng chịu cảnh ồn ào của cái ngõ nhỏ cũng tội lắm nhưng chả còn cách nào trừ khi mua nhà ở xa Hà nội. Italia là nước phát triển mà còn thế khi so sánh về sự ồn ào và yên tĩnh thì Hà nội - cái ngõ 131 Thái Hà cũng không phải là trường hợp ngoại lệ. Cứ phải mameno (mặc mẹ nó, thỉnh thoảng cứ phải điêng điếc cho nó đỡ ức chế).
Được cảnh báo là trộm cắp móc túi cướp dật rất kinh. Nên vừa đi vừa phòng thủ. Đeo ngược balo ra đằng trước bụng. Cũng may gặp một ông già nói được tiếng anh giúp đỡ chỉ chỗ cho tìm mấy hostel và hotel nhưng chuối – cái nào cũng book hết rồi vì là ngày cuối tuần nên dân du lịch đến đây rất đông. Cái lo mỗi lúc một tăng. Đi loanh quanh tiếp vào từng khách sạn hỏi xem còn chỗ không thì được trả lời là full hết. Trời tối, biển phố ở Roma đặt rất cao lại là biển đá gắn gắn hoặc khắc thẳng vào tường nhà với chữ rất mờ càng khó nhận ra hơn trong lúc chạng vạng tối. Gọi là cũng sợ sợ, nhưng vẫn phải tỏ ra hùng dũng như đã thạo lắm ở đây không nó thấy lớ ngớ là nó thịt do vậy vừa đi vừa phải giương mắt lên nhìn canh trừng – giống như con mèo già. Tìm thêm một khách sạn nữa cũng full. Thế nào có một con đứng cạnh thấy thế bảo chỗ nó vẫn còn 2 phòng. Và nó dẫn mình về khách sạn 2 sao của nó. Thôi đành thuê vậy. Đứng mặc cả với nó giá, nó cũng chả bớt một xu. Mồm nó thì cứ quảng cáo liên thiên như con điên – mà con này nói được tiếng anh, đúng là của hiếm ở các khách sạn ở Ý- nào là chỗ nó ở ấm cúng, đầy đủ tiện nghi, có ti vi nóng lạnh rồi internet rồi sáng thì xuống ăn sáng với bố mẹ nó ấm cúng như một gia đình…rồi vân vân và linh tinh cái của nợ của tiều gì đấy. Ặc, mình cần chóa gì cái đấy đâu. Mình chỉ cần chỗ ngủ đêm an toàn để sáng lượn. Mặc cả mãi không được. Thôi ăn chơi phải chịu tốn kém. Đành phải thuê 1 đêm. Sáng mai tính tiếp. nhận phòng xong nằm nghỉ một lúc, lấy bánh mỳ với salami ra gặm và trong đầu vẫn phải quên đi giá tiền thuê phòng. Hichic. Uống một cốc trà gừng nóng mang đi. Thấy người âm ấm đỡ mệt hơn. Lại dậy rồi mò xuống phố thám thính tình hình xem thế nào. Phố chong đèn sáng trưng. Các cửa hàng ăn bày bàn ghế ra đường cho khách hàng. Những người chơi đàn rong violon, acodeon, kèn, ghitar bát trên phố chơi những bản nhạc rộn ràng nghe cũng muốn nhảy để xin tiền. Loanh quanh gần 1 tiếng trên phố phát hiện ra cạch chỗ ở có một cái nhà thờ rất to. Đi vòng quanh nó rồi về. Dự định để sáng hôm về Trento thì sẽ chui vào xem.
Quay trở lại phòng. Giở bản đồ chổng mông xem đường đi nước bước, xem thông tin xem nên đi địa điểm nào trước địa điểm nào sau đánh dấu lại. Thấy trên bản đồ có chỉ dẫn 12 điểm hấp dẫn nhất nên đi: Bảo tàng Vatican, Tòa thánh S. Peter, Quảng trường Tây Ba Nha, Cappella Sistian, Colosseo, Đài phun nước Trevi, Quảng trường Venezia, Đền Pantheon và Piazza Navona, Foro Romano, Tòa lâu đài Sant’ Agelo.
Chia thời gian và tìm đường đi ngắn nhất tới các điểm, điểm nào nổi tiếng nhất sẽ đi trước sau đó sẽ đi các điểm dâu ria sau. Chọn Vatican đi trước. Rồi lần lượt lần lượt.
Ngủ một đêm cũng tàm tạm vì mệt, cái lưng bị tra tấn kinh dị. Sáng 6h dậy vệ sinh thu dọn đồ đạc rồi chuồn. Xuống xem tình hình thế nào để đặt phòng thêm tối nữa. Kỳ kèo mãi nó cũng không giảm giá. Nó lại còn không có đồ ăn sáng nữa. Ăn phải tự bỏ tiền. Đúng là bọn ky bo. Nói nó mãi kêu tao ở đây tận 2 đêm, lại là sinh viên mà mày chả có chính sách nào giảm giá cho tao, lại không được ăn sáng mà tiền thuê thì đắt. Nó thấy kêu ca quá nên kêu sẽ offer cho mình 1 cốc cà phê. Có điên mới uống cà phê sáng bảnh mắt khi chưa ăn gì ! Đòi capuchino. Hehe. Thế là nó phải đồng ý mồm kêu liến thoắng chỉ có mình mới được tặng thế. Nó đi pha cho một cốc capuchino – của đáng tội uống cũng béo và thơm. Chả bù hôm đi Venice, hic, tiền thuê nhà cũng rẻ mà sáng còn được tiếp đãi ăn sáng tử tế bánh mỳ sữa tươi, cà phê nước hoa quả, socola rồi mứt miếc. Chẹp…
Thưởng thức capuchino xong ra hỏi nó thông tin về xe bus chọn xe nào đi cho gần nhất và mua vé xe ở đâu, thẻ xe bus ở Trento chỉ dùng được ở Trento. Lên đây phải mua vé khác, được cái thằng này cũng nhiệt tình nên bảo mình nên mua loại thẻ đi cả ngày sẽ đi được tất cả các tuyến. Lại tặc lưỡi làm quả vé ngày 4E hic. Vé lẻ 1E/ chuyến.
Trộm vía, cũng may hai hôm ở Roma thời tiết rất đẹp , chứ ở Trento tuần nay mưa lai lai suốt và rất lạnh.
Bắt xe bus 64 đi ra Vatican. Và cuốc bộ từ Vatican sang các điểm khác từ lúc 7h30 sáng đến 8h30 tối. Chân và người mỏi nhừ tử.
Đến Vatican, định vào nhà thờ trước nhưng thấy có một đoàn dẫn đội quân du lịch nên vờ vịt bám đít đi theo. Nó dẫn đến bảo tàng Vatican, 15 E vé vào cửa. Cứ tưởng mình đi sớm đỡ đông. Hehe. Đến nơi thì đã một đoàn tàu người xếp hàng dằng dặc lại lúc nhúc lại chen chúc vào cửa. Chẹp.
Vào đến bên trong thì …đúng là đẹp ngẩn người. Đi hết gian này đến gian khác. Có gian bày toàn tượng từ các thế kỷ trước công nguyên rồi dần dần lên đến đương đại. Trên trường, mái vòm là những bức họa màu sắc sặc sỡ nhưng rất hài hòà của các danh họa nổi tiếng vẽ. Đông, đoàn người xếp hàng dài vào xem nên thấy các bác đi chỉ nhìn cổ nhau là chính. Còn ngước lên từ đầu đến cuối để ngắm như iêm chắc là ít. Hihi. Iêm nà iêm cứ phải ngắm cái đã cái nào thấy đẹp rồi mới chụp chiếc sau. Chứ không lúc nào cũng dương ống lên mà chụp thì mệt lắm mà chả xem được mấy. Đi một mình nên chả nhờ được ai chụp ảnh cho. Nhờ được thằng chụp thì bố cục cứ ngu ngơ. Tức điên. Bảo ra đứng tao chụp mẫu cho rồi mày chụp lại cho tao như thế. Hic, bắt nó chụp lại 3 lần cuối cùng vẫn chuối chấm capuchino. Chán chả muốn nhờ. Nhờ cũng phải nhìn người. Không nó cầm luôn máy nó lượn. Mỗi điểm chỉ nhờ ghi lộc độ mấy kiểu. Cho có cái mẹt mình ở trong.
Bộ ảnh đi Roma lần này chủ yếu toàn phong cảnh. Cũng mệt, nên thả lỏng ngắm nhìn là chính, ảnh ọt chỗ nào đặc biệt thì mới chụp để nhìn vào là nhận ra được Roma ngay, còn lúc nào tỉnh thì cứ chụp thêm được gì thì chụp. Đi xem hết bảo tàng Vatican mất 3 tiếng đồng hồ. Mà trong lòng bảo tàng Vatican lại có bảng tàng nữa có tranh nổi tiếng của danh họa nước ý, vào xem lại phải mất tiền nữa. Thời gian cũng không nhiều nên ngậm ngùi “chuyển”. Đi xem nốt các phòng còn lại của Vatican rồi vào Tòa thánh Saint Peter. Về sự tích ngắn ngọn của từng nơi đến khi nào về rảnh sẽ dịch lại từ thông tin bản đồ mua – thông tin này chuẩn không cần chỉnh. Ở đây sẽ chỉ nói về hành trình chuyến đi như thế nào hihi.
Đến Tòa thánh Saint Peter đang tác nghiệp thì máy ảnh hết pin. Thế mới cú. Nhờ được một thằng bé trông như Sơn nhà mình người Macao đi du lịch một mình chụp cho. Hic hết pin !!! Hết pin !!! Het pin !!! Thế là bao nhiêu tượng với tranh trong đấy chỉ chụp được một ít. Mượn máy của thằng bé đấy chụp rồi bảo nó cóp vào USB cho. Haizzzz rõ chuối. thật là phí. Ra khỏi tòa thánh, máy ảnh nó cũng hết pin. ặc ặc. Thế là lại ra bắt xe bus để về sạc pin độ tiếng rồi lại biến ra đi nốt mấy điểm còn lại cũng loanh quanh gần đấy – gọi là loanh quanh nhưng đi bộ thì cũng vãi lúa. Đến đài phun nước Trevi. Đông không còn chỗ nào mà đứng. Nhưng công nghệ luồn lách trong đám đông của em được tôi luyện ở nhà khi đi chảy hội các mùa xuân rồi. Nên luồn lách vào trong với cái balo trước bụng không có vấn đề gì khó khăn. Tìm được chỗ đứng ngon đứng ngắm. Và iem một lần nữa lại bị công trình nghệ thuột của Ý làm cho nghiêng nghả tâm hồn. Quá tinh tế, không gì tả xiết. Dưới đài phun nước, tiền xu lấp lánh. Ai đừng chân đến đây cũng làm động tác quay người lại tay cầm đồng xu cầu điều mình mong muốn rồi ném đồng xu qua đầu. Iem vốn tham lam từ nhỏ, nên móc xu ở túi ra tung 1 lần, sợ Chúa chưa nghe thấy em lại móc thêm 1 đồng ra tung lần nữa. Haha.
Nhờ được thằng chụp ảnh cho thì nó chụp cũng như ..Shit ! Chán chả muốn nhờ. Sau khi đứng chơi một lúc ở Đài phun nước Trevi, vòng qua Quảng trường Venice – có tượng đài chiến thắng vì muộn nên chỉ đi qua rồi đi ngược tiếp lên xem Colosseo. Máy ảnh lại hết pin. Nên chỉ đi xem. Một ngày cuốc bộ thật khủng khiếp. Chỗ nào không có gì xem để tiết kiệm thời gian là đi như có gắn mô tơ ở đít. Thế là xem cũng gần đủ hết các điểm chính về điểm lại đi được khoảng 9 điểm chính. Có 1 lâu đài chỉ đi qua vòng quanh qua cũng đủ mệt không vào trong xem vì hết xiền rồi. 1 bảo tàng ở quảng trường Venice cũng không vào được chỉ xem quảng trường với chụp ảnh ở ngoài. Chân mỏi giã rời. Lưng cũng sụn xuống. Mặt hốc hác. Nắng nhưng vẫn lạnh. Ngồi chờ xe bus để về nhà. Lại chờ dài cổ. 8h30 mới về tới chỗ khách sạn.
Sáng hôm sau, lại lên đường đi nốt điểm còn lại là Navona cũng đẹp kinh dị và quay lại Colosseo để chụp ảnh, đi xem Foro Romano – kiểu như phần tàn tích còn lại của nền móng thành quách đền đài của đế chế La Mã – thật hoành tráng và thấy khâm phục; ngang qua Quảng trường Venice thấy nó đề vào xem miễn phí ngày chủ nhật. Lại mò vào xem. Hihi. Hóa ra bên trong là bảo tàng quân đội Italia. Lên tận trên cao để nhìn toàn cảnh Roma. Thế là lượn đã được hết các điểm chính họ giới thiệu bên trong bản đồ.
Lúc này đã là 12h30 đúng với kế hoạch đặt ra lúc sáng. Thấy còn thời gian, vì 4h30 là đã phải ngồi trên tàu để về Trento. Tiếc rẻ cái vé xe bus 4E sáng nay mới đi được có 2 chuyến. Nên lại nhảy lên xe bus cho nó làm một tua nhỏ. Ngồi trên xe bus ngắm Thành phố Roma công nhận là đẹp thì đẹp thật, hiện đại trong cổ kính, cổ kính lẩn khuất trong hiện đại nhưng được một phen hú hồn. Haha. Lúc lên xe đã xem rõ ở bản chỉ dẫn là về Termini. Lên xe hỏi lại nó cũng gật là về Termini. Thế là yên chí lớn ngồi nhe nanh ngắm cảnh trên xe bus. Xe bus kính trong xuốt nhìn như không có kính. Xe nó đi một hơn nửa tiếng thì đi đến vùng nào ấy của Roma, hình như ra gần ngoại thành của Roma rồi vì em nhìn thấy núi mờ mờ ở xa các bác ạ. Mặt tái dại như đít nhái. Như vậy là em đang ở rất xa cái ga tàu lúc đặt chân xuống Roma. Lúc này đã gần 1h30. iêm tưởng nó đi đến bến cuối cùng rồi nó lượn luôn về trung tâm. Ai dè bến cuối cùng nó đỗ phịch xe xuống cái ga cũng là ga termini. Ngồi trên xe đã nghi nghi bảo không phải rồi. Chạy vào xem cái ga thấy ga tàu bé tí không phải Roma Termini gần khách sạn em ở. Quang cảnh ở chung quanh cũng khác hẳn. Tưởng mặt nào của ga. Lại hùng hục chạy đi hỏi. Lo cuống đít. Lỡ tàu thì bỏ mẹ. Chờ mãi mới thấy một xe bus nữa về bến. phi sang đường hỏi. May thằng lái xe này nói tiếng anh. Nó bảo bắt xe bus số 175 ở bên phía đằng kia. Hic hóa ra cái Termini nhà nó ở đây là cái Termini của xe bus chứ không phải cái ga tàu Termini. Bố khỉ. Cũng giống như ở Trento có phố Milano, phố Venezia và phố Verona…
Làm iem một phen hú hồn. Một lúc nữa rồi bus 175 cũng xuất hiện, thở phào, nhảy lên xe lật bản đồ ra hỏi thằng lái xe bảo tao muốn về Ga tàu này. Nó đeo kính dâm nhìn không rõ bảo không phải. Mắt mình lại trợn lên rồi làm một câu “Oắt” – What rõ to tay thì chỉ bùm bụp vào cái ga trên bản đồ. Nó bỏ kính dâm ra nó nhìn rồi kêu đúng rồi. Go go go. Của nợ. Làm mình tí tè ra quần. Phù…phù…gần 2h ngồi trên xe lại làm tua nữa – Roma đẹp thật. Khặc khặc. Nó đưa mình về đến ga trung tâm đã khoẳng hơn 2h30. Ga ồn ào đông đúc, sợ cướp dật nên nhảy vào quán ngồi cho lành và mua chai Cocacola ngồi uống. 3h15 ra xem tàu về Trento đỗ ở đường ray nào, đi dập vé tàu. Hỏi han lại mấy ông lái tàu cho chắc, đứng đấy chờ. Đến giờ lên xe để về Trento. Tàu đi Roma lần này là tàu xịn khác hẳn tàu chợ lần trước đi Venice và Verona. Có số ghế ngồi hẳn hoi, tàu cũng đẹp nên hiển nhiên giá tiền cũng đẹp. Trên đường đi hệ thống thông tin trên máy tính của tàu bị lỗi sai gì đó thấy bọn Ý cứ lấy máy ảnh ra chụp rồi bàn tán và cười ặc ặc ra với nhau. Ngủ được một lúc trên tàu cũng đỡ mệt
Về đến Trento đã là 9h. Chờ xe bus chết tiệt 1 tiếng nữa. Sợ vãi tè. Vì ga buổi tối rất nhiều bọn xin đểu, bọn du thử du thực lang thang ở bến rình sơ hở là cướp dật. Về ký túc xá ngủ nhờ nhà bọn nó, vì tuyến xe bus Vela chỗ mình ở 8 h đã hết. Hương với Ngọc sợ tối không dám đi ra bến xe bus để đón nên rủ thêm cả thằng Thái Lan và Campuchia đi đón mình. Lại màn chào hỏi. Và các bạn xin kinh nghiệm ROMA một mình.
+ Hi. Mình là Chớt từ Thái lan tới. Rất vui được làm quen.
+ Hi. Mình là … từ campuchia tới. Rất vui được làm quen
- Hi. Tao là Kim Anh. Kim Anh chứ không phải Kim Chi của Hàn Cuốc. Không ăn được. Rất vui được làm quen
Mấy đứa cười phá tan không gian yên tĩnh ở khu ký túc xá. Rồi hai thằng quay sang hỏi hai đứa Hương với Ngọc mình là người Italia à. Lại khặc khặc lần nữa.
Cứ thấy bảo Roma là thành phố 7 quả đồi. Iêm ở đây có hơn 2 ngày nên chưa tận hưởng hết được cái 7 quả đồi của nó. Chỉ biết rằng sau chuyến tới thăm thành Roma thì “2 quả đồi” của iêm teo tóp vì mệt quá. Chuyến đi nhớ đời.
Mọi con đường đều dẫn tới thành Rome. Một Roma với những công trình kiến trúc nghệ thuật nổi tiếng, tráng lệ như viên ngọc quý của Italia và thế giới; một Roma với những bảo tàng sống về một đế chế La Mã cổ; một Roma ồn ào náo nhiệt cùng những bước chân người lữ khách đã ăn sâu vào ký ức …nhường lại chỗ cho sự yên bình, êm ả, thoáng đãng ở Trento.
No comments:
Post a Comment