Chiều xem được một bộ phim của nhà đạo diễn phim người DenMark (không nhớ tên đạo diễn này là gì) về cây cầu lịch sử Long Biên - Việt Nam, phim chỉ có nhạc nền, không có tiếng của người dân, chỉ là những cảnh ghép lại từ những góc quay, góc chụp khác nhau về những gì diễn ra xung quanh cây cầu Long Biên. Kết thúc phim thật độc đáo, đầy bất ngờ và cũng thật sâu sắc bằng đoạn phim ngắn có thể được diễn tả như sau:
Cảnh 1: Trong ánh chiều lờ mờ tối, tiếng xe cộ ầm ầm, phía trên là cầu Long Biên. Phía bên này cầu là đồng ruộng hoa màu xanh mát mắt, phía bên kia là những xóm liều, những khu nhà ổ chuột, những khu nhà, chợ dân sinh, những người dân cư đã gắn chặt sứ mệnh của mình với cuộc sống nơi đây từ bao đời nay.
Cảnh 2: Dưới gậm cầu, một cụ già đang cẩn thận cắt tóc cho một em bé bất chấp cái ồn ào, bụi bặm trong một bầu không khí đầy ô nhiễm. Cụ đã cẩn thận làm sáng lên một khuôn mặt.
Cảnh 3: Chợ chiều tàn, xơ xác với ánh đèn đỏ hắt ra từ một góc chợ đưới chân cầu. Cô gái đặt con cá chưa bán hết vào một bên quang gánh, con cá khá nặng và quẫy mạnh, chiếc quang gánh chòng chành mất thăng bằng lệch hẳn về một bên. Cô loay hoay tìm cách giữ thăng bằng cho đôi quang gánh nhưng không tài nào làm được. Một ông tây đưa cho cô một chiếc túi vải bảo cô đặt chiếc túi vải vào trong thúng còn lại của đầu kia quang gánh. Kỳ lạ thay, chiếc quang gánh đã giữ được thăng bằng. Về đến nhà cô kể chuyện cho chồng nghe, chồng cô rất lấy làm lạ tại sao một chiếc túi lại có thế giữ thăng bằng cho đôi quang gánh trong khi con cá rất nặng.
Vợ chồng cô giở túi ra xem, bên trong túi vải có một tấm ảnh đen trắng chụp cảnh quang cảnh cây cầu Long Biên.
Không biết tại sao quang gánh lại giữ được thăng bằng chỉ bằng mộttấm ảnh đen trắng. Phải chăng đó chính là giá trị trường tồn của lịch sử, giá trị của ký ức thời gian đã tạo nên sự cân bằng giữa quá khứ và hiện tại trong cuộc sống của người dân nơi đây... và chiếc quang gánh đã cân bằng...
No comments:
Post a Comment