"Gió chiều bỗng chợt xao xuyến khôn nguôi
....Và ta biết một điều thật giản dị
Càng xa em ta càng thấy yêu em... "
Lục lọi lại hộp thư gặp lại những lá thư cũ một cảm giác gì đó khó thể tả được bằng lời lúc này, vui và buồn đan xen lẫn lộn - nhưng vẫn muốn đọc lại và đọc lại vẫn thấy như mới như rất gần nhưng lại chót xa xôi.
hic...nếu....thì....Chuột ...Mèo
No comments:
Post a Comment