Ou est l'écho de l'amour

Phở

Sáng dậy, buồn mồm, buồn một số thứ.
Tự nhiên thèm phở lạ. Hàng đông khách, nhấp nha nhấp nhổm tìm chỗ ngồi. Cuối cùng cũng tìm được chỗ ngồi tạm, vừa ngồi vừa run sợ bọn phục vụ bê đổ nước suýt vào người thì cứ gọi nà đi đời nhà ma.
15K một bát phở gà chả có chó gì, Lõng ba lõng bõng toàn H2O, hành xanh bạt ngàn, mỳ chính vô tội vạ, 3 miếng thịt gà demo hớ hênh bày trên mặt bát phở rõ đẹp. Càng khoắng càng khua Phi Đội Gà Bay càng mất tăm mất tích. Thêm nữa, già rồi răng thưa hở toang hoác, 3 miếng thịt thì dắt vào răng đến 2 miếng! Không khéo ăn xong lấy tăm gẩy ra nhai lại có khi vẫn dắt lần 2. Chẹp, già thêm vài tuổi nữa không biết còn chỗ nào để mà dắt răng nữa không nhỉ ? Thật khéo khen cho bà chủ quán mặt bóng nhẫy hơi mỡ gà ngồi lọc và lạng thịt Miếng thịt to quá là to - như cái lưỡi con mèo hen mới đẻ. Càng đông, Phi Đội Gà bay vào bát càng điêu luyện, Có mà như không có, không có mà như có, lấp la lấp ló trêu ngươi thực khách.
Chẹp, vậy nên sau này có thèm phở thế nào đi nữa đi ăn phở nên đeo thêm cái kính râm, nhìn mọi thứ nó lờ mờ có lẽ ăn phở sẽ ngon hơn.

No comments: