Ou est l'écho de l'amour

Dã ngoại


Đứng ăn kem tại Thủy điện - Hòa Bình
(Ghi lộc cái, chụp qua máy điện thoại nên không nét lắm)

Hôm qua em phi Dốc Cun - Hòa Bình. Dốc dựng ngược vừa đi vừa run, tối về vẫn còn hồn bay phách lạc mãi mới ngủ được. Đúng là màu lửa thật. Chắc phải cầy bừa chăm chỉ để làm con jô - ly hắc hắc
"Lạc hồn phách khách phi núi đá
Nhất quyết tìm một đóa hoa yêu"
Dốc cao lắm, xe ô tô em lái lao cứ gọi là vun vút , thầy ngồi bên cạnh mà em vẫn camarun. Hoa cỏ và măng trúc, lúa nương trên núi rất là nhiều. Đang lái thì trâu rừng nó cứ phi từ trên núi xuống kaka trâu và cọc tìm đến nhau đây mà sợ wé. Cảnh đẹp mê hồn, thích hợp với những ai thích vẽ tranh sơn dầu.
Chiến lợi phẩm thu về là 3 củ măng rừng, 1 quả mít to vật, và 1 rổ khoai sọ (khoai sợ mua xong về bị U bảo là mua ngờ u thế đã mua khoai sọ bao giờ đâu hehe). Chắc mọi người lại chậc lưỡi tưởng chiến lợi phẩm là con nghé vì trên thấy có nói đến trâu và cọc tìm đến nhau. Âu Mai-Gót ! , no no no, trâu rừng đã bị dân bản xẻ thịt xào với rau muống cho 5 thầy trò oánh chén no cái bụng để lấy sức vượt dốc Cun, Dốc Kẽm rồi lấy đâu ra nghé dắt về làm tái chanh

Tiếc thật không có máy ảnh không thì chụp được nhiều chỗ đẹp. Một con canon sịn vẫn là niềm mơ ước bấy lâu nay của iem. Tít kịm bao nhiêu lâu thì mới đủ nhỉ, chắc đến mùa kuýt

No comments: