Nhớ Thiên Cầm
Hôm nay ngồi xem lại lũ ảnh chụp ở Thiên Cầm năm ngoái . Thấy thời gian trôi thật nhanh. Nhìn lại những tấm ảnh sao thấy trong sáng quá. Những tiếng cười, những trò nghịch ngợm cười không dứt nắng. Biển Thiên Cầm trong xanh, êm đềm. Cười đấy, vui đấy xong...
Ngồi một mình lặng thinh trước biển.
Thủy triều lên, hoàng hôn xuống bao giờ.
Tôi chẳng nhớ nghĩ gì trong lúc ấy
Xa xăm nhìn tận phía chân trời xa
Khoảng trời ấy bao la vô định
Tôi thả hồn theo cánh diều bay
Trời thì tĩnh mà mây lại động
Biểu dịu êm sao sóng cứ vỡ òa
Tôi thì tĩnh mà lòng tôi thì động
Thấy lao xao sóng , sóng bốn bề
Hoàng hôn xuống vội vàng quýnh quáng
Bóng ông chài nghiêng nghả kéo hoàng hôn
Con dã tràng se tròn viên cát trắng
Thủy triều lên hỏi được mất gì ?
Trong ánh chiều trời dần mờ mờ tối
Dập dìu trôi chấm nhỏ con thuyền xa
Có phải chăng con thuyền lạc bến
Hăm hở trôi đương tìm lối quay về ?
Sóng cứ vỗ dưới chân tôi dào dạt
Xô vào bờ rồi lại ngược xa khơi
Tôi như con sóng chẳng lúc nào nguôi
Cứ tự vỗ tim mình dào dạt...
---- Meo ----
Năm nay phòng tan tác, mỗi thằng một nơi. Hò mãi chả thằng nào đi...Thiên Cầm năm nay có gì đổi mới không ?
No comments:
Post a Comment