Ou est l'écho de l'amour

Con dế

“Tôi là em út, bé nhất, nên được mẹ tôi sau khi dắt vào hang, lại bỏ theo ít ngọn cỏ non trước cửa, để nếu còn bỡ ngỡ thì đã có sẵn thức ăn trong vài ngày. Mẹ tôi trở về. Tôi cũng không buồn. Trái lại, còn lấy làm khoan khoái vì được ở một mình nơi thoáng đãng, mát mẻ. Tôi thầm cảm ơn mẹ.

…. Qua những ngọn cỏ ấu nhọn và sắc, tôi thấy màu trời trong xanh. Tôi dọn giọng, vỗ đôi cánh nhỏ mới ngắn đến nách, rồi cao hứng gáy lên mấy tiếng rõ to. Từ đây tôi bắt đầu vào cuộc đời của tôi. Cho dù tôi sẽ sung sương hay khổ sở, cái đó tùy ở như tính tình tôi khôn ngoan hay đần độn.

… lấy được sự ung dung độc lập một mình là điều thấy thích lắm rồi
….Bởi tôi ăn uống điều độ và làm việc có chừng mực nên tôi chóng lớn lắm”
Trích Dế mèn phiêu lưu ký – Tô Hoài

Lạ nhỉ tưởng ở ngoài cánh đồng mới có dế kêu gọi nhau vào lúc sẩm tối. Vậy mà hôm nay ở sân nhà mình có tiếng dế kêu to quá. Rón rén ra sân để nghe xem con dế nó kêu ở đâu. Tiếng kêu nghe rất xa mà cũng rất gần. Con dế này chắc to lắm. Tiếng dế gáy khá to, vang và đanh. Gáy được 2 , 3 chập inh ỏi. Tiếng dế im bặt. Cu cậu bò đi đâu mất rồi.

Ngưng được một lúc, tiếng dế lại cất lên ri ri rít rít nhỏ rồi lại to dần, dần to, tiếng dế vang vang chói lói cả góc sân. Hay con dế này bị kẹt vào đâu nhỉ? Sao nó cứ gào lên thế ? Chạy xuống cầm đèn pin lên để soi. Vừa lò dò ra sân dường như nghe thấy tiếng động, tiếng dế lại im bặt như thể trêu ngươi mình vậy. Không biết nó ở xó xỉnh nào.
Im ắng, 4 bề vắng lặng, tiếng dế vẫn gáy đều và dai dẳng. Chắc nó gáy hộ lòng mình. Nhưng cường độ gáy lần này có vẻ yếu hơn hẳn mấy tiếng trước đây. Chắc cu cậu đã mệt rồi nên tiếng kêu giờ chỉ còn ri ri ri ri….i
2 ngày hôm sau tiếng dế vẫn cất lên, lúc to lúc nhỏ, lúc chói lói lúc êm ả. Ngày thứ 3, quyết tìm bằng được xem con dế ở đâu. Cầm đèn pin đi soi khắp nơi lần mò theo tiếng kêu của con dế cuối cùng đã tìm được chỗ chú ẩn – chú đang núp ở ngay sau cái ống nước trên sân thượng. He ! Trốn giỏi như Osama Binladen vậy.
Đúng như dự đoán, con dế này đẹp thật , bóng mượt, 2 càng to và chắc nịch, khoeo ở chân nó nhọn hoắt và sắc, màu nâu sậm, đầu to tướng nổi từng tảng rất bướng và mặt nó già câng câng, bộ râu rung rinh trông cũng oách ra trò.
Chả biết nó là loại Dế gì, khoản này mình không sành. Nhưng có lẽ Dế mèn của ông Tô Hoài chắc cũng chẳng đẹp, chẳng khỏe bằng. Dế mèn của Tô Hoài mà đem chọi với con dế này, thì chỉ một cước là Dế Mèn của Tô Hoài bị nốc ao. Sao mà nó gáy to thế nhỉ ?. Nó chả làm sao cả, chả bị kẹt vào đâu cả, chiếu đèn vào thì thấy cu cậu đang ung rung thanh thản ca vang khúc hát. Thế mà mình tưởng nó bị làm sao, định ra cứu cứu. Chắc là nó đang uống sương và gáy gọi bạn.. Một điều kỳ lạ là hôm nay mình lại phát hiện thêm một tiếng dế kêu nữa, tuy không to không đanh quánh như tiếng của con dế hôm trước, nhưng có lẽ cũng đủ vọng lại tiếng gọi của con dế kia. Vậy là nó đã có bạn gáy cùng.
Nghe tiếng dế kêu nhớ lại bài hát đồng dao hồi nhỏ hay hát
" Có con dế mèn,
Kêu suốt trong đêm
Hát xẩm không tiền nên nghèo xác xơ
Mồng 5 tháng 9 trời cho một ông sao sáng thật to
Các em thích cười, muốn lên cung trăng
Hãy hỏi ông trời cho mượn cái thang..."
Đêm đã khuya. Tiếng gáy của hai con dế cộng hưởng vào nhau vang lên đều đều …

No comments: