Lâu lắm mới được nhìn lại con chấy kềnh. Nhớ ngày xưa quá. Đúng là đủ lớn để mong được bé lại.
Ngày trước bé, có biết gì đâu, thấy mẹ tích trữ treo một túi bồ kết trên gác bếp. Nghỉ hè cứ thế lôi bồ kết ra nướng lên đem vặt nhỏ ra ngầm nước rồi đem phơi nắng. Đến chiều nước bồ kết ngả sang màu vàng sậm. Mùi bồ kết ngai ngái. Gội thật thích, lại thêm miếng chanh héo nữa, lại càng thơm, bóp nát chanh ra rồi chà lên đầu, bôi hết tép chanh lên đầu để khoe với mọi người là gội đầu bằng chanh. Bé mà đã sĩ ! Con họa sĩ mà ! Bồ kết và chanh gội vậy nên tóc các bà các mẹ các chị các em cứ óng mượt, đen mướt thơm thoảng thoảng mùi bồ kếp cùng Chanh hay Chấp. Nhưng ẩn sau cái óng mượt đen mướt đó là cả một làng Chấy. Không hiểu chấy nó ở đâu ra mà lắm thế. Còn nhớ khi xưa bé mình và anh toàn bị hai chị túm cổ ngồi bắt chấy ở giữa sân, con nào to được gọi là chấy kềnh chấy cụ, rồi con nào nhở ngồi ở mâm dưới được gọi là chấy chút chít.
Có hôm đi học, trời nắng, đội mũ nóng quá, Chấy nó bò lổm cổm trên đỉnh đầu, tự đưa tay lên cũng túm được một ông kễnh. Rồi có lần nó bò xuống tận mang tai, đang ngồi trong lớp học thấy mang tai buồn buồn, đưa tay lên cũng túm được. Ngượng. Nhưng mà chả biết làm thế nào, có lần cầm con chấy trong tay rồi ném vào đầu thằng bạn ngồi bàn trên. Vì cái tội nó cứ bắt nạt mình. Nghĩ lại thấy kinh khủng thật. Nhưng kiểu trả thù này cũng còn nhẹ . Bởi đầu tụi trẻ con khi đó đứa nào không có chấy mới là chuyện là, có là chuyện thường, nên có lẽ thêm một con cũng chẳng sao, làng Chấy trên đầu thằng bạn lại càng đông vui thịnh vượng. Chấy nhiều đứa nào đứa đấy ngồi học bị chấy cắn là gãi đầu cứ sồn sột.
Những con Chấy mới nở mình trong suốt, con nào to thì đen nhạt, con nào già đời nữa thì đen kịt. Túm được nó mà thả vào tờ giấy trắng học sinh thì nó kêu bịnh một cái. Nhiều nữa thì phải dùng lược bí mà chải, thứ lược làm bằng tre, chân lược đan khít vào nhau, kẽ hở rất nhỏ. Cứ chải miết vào da đầu là chấy bám ngay vào kẽ lược.
Lúc giết mới sướng chứ. Cứ để nó bò lang thang trên tờ giấy, thỉnh thoảng mình cón trí vào đít nó một cái để khiêu khích thế là nó lại cuống cuồng bò. Nghịch chán rồi mới thực hiện màn khai đao “chấy đầu trảm”. Lật ngược ngón tay cái lại, lấy hết sức rồi trí một phát vào giữa bụng con chấy. Tách ! Bép ! Con chấy hua hua tất cả các bàn chân dài đến nách, rồi bẹp gí, bụng phòi ruột và tí tiết. Thế là hết một đời chấy. Xong công đoạn bắt chấy, giết chấy là đến màn tuốt trứng. Mẹ cứ đến tối lại đứng ở dưới hiên nhà vừa trông hàng cho bà vừa tuốt trứng cho hai anh em. Túm được cái trứng nào là bỏ luôn vào mồm, vì sợ nó rơi vào quần áo nó lại sản xuất ra Chấy tập 2. Trứng chấy cứ bám dọc theo sợi tóc, phải miết đầu ngón tay vào thì mới lôi tuốt được cái trứng ra. Cho vào mồm mà nhấm được cho nó kêu thì thú vị lắm, cứ gọi là tanh tách. Thỉnh thoảng hai anh em lại kêu oai oái vì bị túm tóc đau quá.
Tuốt hết, giết hết được lũ ký sinh trên đầu, được ba bốn hôm đi học lại bị lây, không biết lây bạn hay bạn lây mình. Rồi lại tuốt, lại giết. Bé thì mẹ, chị, bà bắt chấy cho, lớn lên rồi không biết là chấy đã di cư và hết từ lúc nào. Lại cùng bọn trẻ con trong nhà bắt chấy cho bà. Sau này mình già chắc cũng vậy, thế hệ Con, Cháu, Chắt, Chút, Chít, Chụt, Chịt... của mình nó lại túm lôi mình ra bắt chấy bắt rận cho thôi.
Nay giờ nhiều loại thuốc gọi đầu được sản xuất, trẻ con thành thị đi học cũng ít chấy hơn có cháu có khi cũng chả biết con chấy kềnh là con gì trông nó như thế nào, còn ở nông thôn chẳng biết các cháu có bị chấy nữa không ? Chắc là không ?! Chỉ thấy rằng, ngày nay nhiều loại con mà bọn trẻ thành thị giờ không biết và ít được nhìn thấy từ thực tế như tụi mình ngày xưa, như con xiến tóc, con châu chấu ma, bọ ngựa, con muồm muỗm, con dế mèn, con cà cuống… Tiếc thay!
Còn các bà, các chị, các em giờ cũng ít gội đầu ở nhà, hai ba hôm là lại vác đầu ra hàng nằm trên ghế sopha như kiểu bà bầu chờ đến giờ đẻ. Các Thượng đế nằm chờ để được gội đầu bằng đủ các loại hóa chất trên đời. Dầu gội đầu mùi nào cũng na ná hắc giống mùi nào, không có mùi gì đặc trưng cả, không còn có mùi thơm thoang thoảng của bồ kếp, của lá bưởi, của oải hương, lá mùi, của chanh cốm, của chấp vàng… Và loại nào cũng được các nhà sản xuất quảng cáo dầu gội tóc giúp tóc chắc khỏe, mềm mượt óng ả. Chắc khỏe chả thấy đâu chỉ thấy mỗi lần gội xong cầm lược ra mà chải thì một lũ tóc dứt nằm dãy đành đạch dưới sàn nhà. Gội xong tóc mềm tóc mượt đến độ các cô các chị nào mà đang có bạn trai, tối đến sóng vai trên phố phường rồi chọn lấy một địa điểm đẹp để cho bạn trai vuốt tóc mà xem. Mới vuốt chưa được một phần ba mớ tóc thì bàn tay các anh đã trơn tuột xuống ngực cô bạn gái rồi. Trơn đến độ thế thì chấy nào sống, bám trụ nổi trên tóc các chị phải vậy không các anh ?.
-----------Meo AK----------