Thật là bức xúc, thật là chịu không nổi. Đã 5 tiếng trôi qua. Giờ đồng hồ đã bính boong điểm chuông sang ngày mới được gần 2 h !!! Một sự căng thẳng đến tột cùng, toàn bộ dây thần kinh rung lên, rung lên, căng lên, căng lên tưởng chừng như có thể đứt oánh phựt một nhát là red blood and black blood hòa lẫn với nhau ngay tức khắc. Tim đã vậy còn hai tai thì cũng chuẩn bị rụng đến nơi, sắp thành như VanGogh - cụt tai rồi. Một sự tra tấn dã man của một lũ vô ý thức, một lũ ...không biết gọi là người hay gợm. Ngõ nhỏ, phố nhỏ nhà tôi ở đó. Tiếng karaoke ra rả suốt tối, ông ổng suốt tối, oang oang suốt tối chẳng khác gì ngồi ngay tại hàng ghế vip của sân khấu nhà hát lớn hay sân khấu Giảng võ. Những âm thanh chát chúa, những giọng hát nam nữ cứ chồm chồm va vào nhau nào là biển một đêm và ta một đêm, nào là đêm thấy ta là thác đổ, đường anh anh đi anh đi đường em em đi em đi...sao chúng nó không đi mịa nó đi nhỉ, tra tấn thế này đến cả phố cả ngõ cũng phải xỉu chứ đừng nói là đổ, hết anh em chán chê rồi chuyển sang úp mặt vào sông - các thể loại sông các bác ạ nào là anh ở đầu sông em cuối sông, rồi sông cầu sông đuống, sông Hồng ....lôi hết ra để hát. Chưa hết, giờ đang đêm, đang đêm bà con ạ, giữa đêm bà con ạ nó lại lôi Bác ra hành quân cùng chúng nó - Đúng là Bác vẫn cùng chúng cháu hành quân. Huhu, chưa hết, sau khi rủ Bác cùng hành quân thì chuyển sang hát Kìa chú là chú ếch con!!! Ối giời ơi, không hiểu ai cắt rốn cho chúng nó mà chúng nó vô ý thức thế này. Âm thanh này phát ra từ đâu, xin thưa từ nhà Nghỉ ĐA ngay cạnh nhà, bênh phía cánh phải ! Ngoài tiếng hát tra tấn là vậy, hàng đêm cả ngõ còn bị tra tấn bởi nhiều tiếng chim hót tìm phòng , tiêng hót líu lo oánh ghen... nào ta cùng vào nhà nghỉ, nào ta cùng ka rao kê . ê hê hế ..ế ..ế" - Cứ như chương trình "Nào ta cùng lên xe bus, nào ta cùng đi chơi nhé" trên truyền hình VTV3 ý. Hù hù
Hú hồn, đang đêm có ngon giấc được vài giây là lại giật mình thon thót.
Bức xúc không thể chịu nổi. Bà ba béo tổ trưởng tổ dân phố giờ này ở đâu, làm gì sao không ra tay ? Hic, chắc lại đang nhẩm hát theo trên giường (lạnh quá mà, giời lại mưa nữa nên tạm gác lại việc công)
Tình trạng này còn diễn ra đến bao giờ ???. Dân chúng tôi khổ quá, các cháu đi làm về muốn nghỉ ngơi yên tĩnh mà không xong, các cháu nhỏ hơn thì cần yên tĩnh để học hành. Tra tấn thế này thì chết hết à ? Mà khỗn nỗi hát thì có hay gì đâu cứ như bò với chóa bị cắt lưỡi. Hát chả ai cấm, nhưng phải chui vào phòng cách âm mà hát, hát có giờ còn cho dân người ta nghỉ ngơi. Ôi giời cao đất dày ơi, quất mấy doi quất mấy doi cái lũ này không phi đi chỗ khác mà mồm vẫn cứ La Văn Ổng như lũ động giồ thế này. Không còn từ nào mà tả nỗi nữa. Lại chuyển sang bài Cô gái mở đường: Tiếng hát ai vang vọng núi rừng - có lẽ "tiếng hát ai vang vọng phố phường" thì đúng hơn ... vẫn oang oang trong đêm
Haizzzzzzzzzzzzzz thật là cuốc nạn. Muốn lành mà cũng không xong. Không thể nào tập trung mà cầy được.
Mai bà sắm bộ giàn khác bà hát át lại còn to hơn ! Chúng mày cứ chờ đấy ! Nupagazi.......iiiiiiiiiiiiiii
No comments:
Post a Comment