Ou est l'écho de l'amour

Món ăn đêm Hà Nội

Ôi món ăn đêm mùa đông Hà Nội.
Một bát xôi nóng ú ụ với một lát pate, một nhúm ruốc, một quả trứng rán vàng kho cùng với thịt, một miếng chả cua. Một bát xôi nóng "lót dạ" lúc tan tầm, lúc đêm tối hết phim thế này hỏi rằng ai mà chả không gật đầu cái rụp đồng ý. Những cặp nam thanh nữ tú ngồi sát nhau, những cụ ông cụ bà ngót ngoài bẩy mươi đi tập tầm vông về cũng rủ nhau quây quần bên bàn xôi nóng hổi... rôm rả lắm một góc phố Hà Nội vào tối mùa đông.

Bép bép tiếng ngô nổ, than củi thỉnh thoảng tóe lên những tia lấp lánh như pháo hoa, mùi ngô nếp nướng thơm thơm, ấp ủ trong lòng bàn tay, kèm tiếng xít xoa của đôi bạn trẻ ngồi tẽ từng hàng ngô ăn nhẩn nha và không quên trao nhau những ánh mắt tình tứ. Anh khẽ thủ thỉ đọc bài thơ con cóc cho cô nghe rồi cả hai rúc rích cười:

"Chồng người du kích sông Lô
Chồng em ngồi bếp nướng ngô cháy quần"
Bên bếp than hồng, mặt cô gái mặt chàng trai cũng ửng hồng, duy chỉ bà bán ngô nướng với dáng vẻ lam lũ là mặt mũi nhọ nhem than củi, bà luôn tay quạt cho than đều lửa, lật đi lật lại cho bắp ngô nướng vàng đều chín mà không bị cháy...Tỉ tê ngồi hỏi, bà bán ngô kể nhà bà nghèo lắm, xoay đủ nghề để kiếm tiền cho thằng con đang học Đại học, mỗi ngày bà bán được trung bình 100 bắp ngô, ngày nào rét thì bán được nhiều hơn, có hôm bán được đến hơn 200 bắp, nếu tằn tiệm thì cũng có được chút gửi cho con ăn học, thấy tội tội nên có khách mua thêm cho bà mấy bắp.

Lại bên kia đường, chiếc xe tự chế ba bánh cũng bốc nghi ngút khói trong ánh đèn sáng nhờ nhờ chạy bằng acqui. Mùi sắn hấp nước dừa thơm bùi bùi beo béo, miếng sắn trắng phau được xếp rất trật tự, anh thoăn thoắt gắp sắn vào túi và cho lên cân bán cho khách hàng đi chơi đêm...

Còn xế xế nữa kia thì là hàng gì nhỉ, à bánh chuối ! Một chảo mỡ to trên có gác một cái giá để những chiếc bánh vàng rộm giòn tan, khách ngồi xung quanh hít hà vừa ăn vừa thổi, vừa thích vừa sợ, thích vì bánh ngon ăn vào ấm lòng sợ vì ăn lắm lại béo, chị bán bánh luôn tay hết nặn bánh rán rồi lại làm bánh ngô, còn bánh chuối thì làm rất công nghệ, cả quả chuối tiêu được đặt trong giấy bóng rồi đặt dưới cái đĩa lấy 10 đầu ngón tay ấn nhẹ một cái miếng chuối bẹp ra, chuối được nhúng vào chậu bột loãng rồi thả vào chảo mỡ... mùi thơm của chuối, của khoai của ngô mùi thơm của hoa màu đồng ruộng của bao công sức lao động tảo tần giờ được đền đáp dâng lên các thực khách.

Còn nhiều còn nhiều lắm món ăn đêm Hà Nội, bánh bao nóng, bánh khúc nóng, hạt dẻ rang nóng...và còn nhiều nữa, cứ thử lang thang một đêm quanh Hà Nội là thấy hết được các món ăn chỉ có riêng rất riêng ở Hà Nội mà thôi... nhưng có còn thật sự riêng không, khi mà hàng đêm ta không còn nghe thấy tiếng rao của một bà cụ già: "Ai lạc rang, ngô rang, hạt dẻ hạt bí nào" hay tiếng đạp xe vội vã kèm tiếng rao hàng đến lạc giọng của ông già: " Khúc nóng ơ..ơ" hay tiếng rao bán: "Bánh mỳ loóng giòn đê..ê"

...lại hoài niệm rồi :(

Ta đi trên đường Hà Nội rực rỡ món ăn từ những món bình dân đến xa xỉ. Nghe như có vài con kiến đang bò bụng, không phải vài con mà là cả một đàn một ổ kiến đang bò bụng thì phải. Lang thang trên phố cả tối nay giờ ta nên dừng chân ăn gì nhỉ cho ấm lòng đêm đông Hà Nội, cho lũ kiến đỡ bò đỡ quậy phá lòng ta ?

No comments: