Ou est l'écho de l'amour

Ò ó o o...o

> 6h tỉnh dậy, ngáp ngắn ngáp dài vì như vẫn còn thiếu ngủ. Gấp cái chăn phi cái gối xuống góc giường, ngáp thêm vài phát nữa rồi lên dọn chuồng gà. Gớm mới có 1 đêm thôi, tĩ thì bé mà ỉa rõ lắm. Đang chăm chú cạo, con bạch kê đực (con gà này trắng toát) ưỡn ngực gáy quàng quạc giật mình rung tay rơi lả tả cứt đang xúc trên xẻng. Đúng là trống, sáng ra đã tạo dáng, tao chứ có phải con gà mái hoa mơ đâu mà mày ưỡn cái ức lên gáy ra oai. Tao là con gà tuy chưa già nhưng cũng không còn trẻ. Chẹp

6h45 dắt xe đi chợ, vừa thò mặt ra ngoài đường, đang loay hoay khóa cửa. Thấy bộp phát vào vai. Quay lại, đang định đáp lễ thì lại được câu gáy xanh rờn chào buổi sáng của ông hàng xóm "cuối năm rồi đấy, năm nay phát thiếp chưa". Ặc ặc. Chưa kịp phản đòn thì thấy ông hàng xóm ưỡn ngực tiếp tục bài tập thể dục buổi sáng ở đằng xa. chẹp

Chắc tầm 7h hơn, đứng mua cốm ở chợ, không rõ từ đâu thấy cứ văng văng vẳng bên tai tiếng hán chả ra tiếng hán, tiến phạn chả ra tiếng phạn, nôm chả ra nôm, hán việt chả ra hán việt cứ lải nhải : Nôm mô ai di đà phật ...nôm...ô..mô....ô..mô a di đà phật..phật ..phật...lật bật. lật....bật... Chời chời, rõ ràng lúc ngồi mua chả thấy có ai mà, Cơn gió lào lăn Anh Sư Cụ ra nhanh nhẹ và nhanh thế. Cứ tưởng hãng bột giặt Omô quảng cáo khuyến mại sản phẩm bột giặt Ômo. Quay lại thấy quả bưởi trọc lốc cứ chõ mồm vào tai mình hô Nôm mô a di đà phật Chả hiểu sư thật hay không thật - ai mà chả đoán ra là không thật nhưng thấy cứ nam mô không ngớt đành phải móc ví ra dí 1 hào để ông đi cho thoáng chợ. Trông khỏe mạnh cao to thế kia mà ...chẹp phí của giời thế không biết :))

8h thò mặt ở trường, gặp lãnh đạp cũ. Hình như lãnh đạp - lãnh đạo cũ sáng ra chưa được gáy ra oai với vợ đã bị vợ gáy trước nên lên cơn điên với thiên hạ, mình chào không thèm chào lại còn gáy thẳng thừng với mình "tao sẽ không chào mày nếu mày còn chưa lấy chồng". Ak ak

Ôi khổ cái thân gái em quá ak ak ngày nào cũng được nghe gáy

ò ó o o
Tiếng gà
Tiếng gà
Giục quả na
Mở mắt
tròn xoe
Giục hàng tre
Đâm măng
nhọn hoắt
Giục hạt đậu,
nảy mầm
Giục bông lúa
uốn câu
Giục con trâu ra đồng
Giục em chóng
lấy ch....ồng...
Giục em chóng
lấy chồng
Ôi bốn bề bát ngát
Tiếng gà gáy
ò ó o o...0 !!!

 ( Chỗ trên mà hát nhạc Rap là hay lắm đấy nhé ak ak)

Lago di Garda - Hồ Garda Italia











View Itali - Chụp ở trên tàu, trên đường đi Venice
Đi qua Hồ Garda khá nổi tiếng ở itali


Ngứa mọi chỗ, tức mềnh cuốc bộ một vòng quanh Hồ Hoàn Kiếm trong vòng 15 phút một mềnh. ak ak, chả thấm tháp gì lắm nhưng cũng đỡ ngứa cái cựa.

:|

chán thật, không ở Italia mà cũng thấy đầy maphia quanh mình :|

Mời mọc

Thằng mất dạy, càng ngày càng mất dạy. Tao phải bớt chút thời gian tối nay để làm việc với mày. Hơn 2 tuần nay rồi mày quá mất dạy.

Không hiểu mày ở cái hang cùng ngõ hẻm nào mày ra rồi mày kéo bè kéo cánh về đây làm loạn nhà bà. Càng lớn mày càng béo và càng béo thì mày lại càng mất dạy và bất trị. Đã 3 tuần từ hôm tao về, mày béo lên trông thấy.

Miếng thịt ngon như thế đưa cho ăn lại còn ưỡn ẹo. Đói bỏ mẹ ra lại còn sĩ hão, ngửi mới hít rồi lượn. Gớm cành cao, xơi thì xơi đi còn đòi hỏi gì nữa. Thịt lợn luộc ngon thế cũng không ăn. Lại phải đổi món khác, cho hẳn ăn thịt vịt luộc. Tao tiếc đứt ruột để dành cho mày đấy thế mà vẫn chỉ lượn lờ ở vòng ngoài ngửi mới hít. Thời buổi thóc cao, gạo kém , lũ lụt dân Miền Trung còn chả có thịt mà ăn nữa đằng này có thịt cho ăn lại còn sĩ không ăn cứ mắt trước mắt sau chạy ra chạy vào , vờ vịt sợ coletoron ư, sợ mỡ máu ư , sợ gút ư hay cũng lại sợ cả cao huyết áp nên không ăn thịt để đêm lôi mướp của bà ra chén hết 1 quả lúc nào không hay

Đêm hôm kia, đói rồi hả, đấy cứ phải chui thẳng vào dựt lấy mà ăn thế có phải tốt không.
Thằng này mức độ mất dạy tỉ lệ thuận với mức độ béo khỏe béo đẹp, vào xơi protein rồi lôi xềnh xệch cả cái buồng như cái tàu hỏa con đi được 5 - 7 viên gạch rồi mất hút làm "Chiếc buồng sập cửa" phạch phạch mấy cái rồi nằm chỏng chơ.

Sáng hôm qua cái máy tính tự nhiên có bãi nước ở trên dinh dính, chả hiểu nước gì ? - Còn nước gì vào đây nữa. Trưa nay về nhìn thấy rất nhiều vết chân trần trên... bàn phím. thằng mất dạy làm tao phải nói nhịu.

Chiều thí cho hẳn miếng sườn nướng lá chanh mật ong thơm phức, đến người lúc đói ngửi còn muốn sập bẫy nữa là chẳng nhẽ mày cứ sĩ hão mãi. Thôi đói thì vào mà ăn đi, gớm tao mời mọc mãi. Thời buổi này chả ai được tao sùng ái dọn sẵn rồi mời mọc ăn nhiều đạm thế này đâu. Vào cố dành giật , cố mà bon chen dành lấy miếng ăn chứ ngoài kia xô bồ lắm, ô hợp lắm có ra dành giật lấy miếng ăn cũng vất vả con ạ. Sườn tao nướng thơm lắm đấy ! Vào mà ăn cho béo chứ hôm nay bà thấy mày có vẻ hốc hác, bà thấy mắt mày trố lồi ra hơn hôm qua rồi đấy. Chắc đói lắm hả. Cố mà giật cái lò xo thật mạnh vào, làm cú giật dứt điểm để đời đi mới được miếng mồi to, chứ đừng có liếm láp làm gì hay đừng gặm nhè nhẹ ăn dần ăn dè hết xong lại chạy ra thập thò ở cửa buồng rồi giương mắt rung râu hỏi tao: "Sườn nướng có còn không ?" là tao lại thêm lộn ruột. Thế là hèn lắm. tao chả còn Euro nào mà mua sườn nướng cho mày ăn nữa. Miếng cuối cùng đấy.
Ăn đi cho tao còn có tia hi vọng được ngắm mày với KẾT QUẢ SẬP BẪY: "DƯƠNG TÍNH" vào sớm mai thức giấc


------------- NHÀ CÓ CHUỘT bẫy mãi chưa được ----------------

:|

Đừng có chạm vào cây, đang mùa thu rụng lá :|

Em ơi ! Hà - Nội - Phố

Em ơi! Hà - Nội - phố...
Ta còn em mùi hoàng lan
Ta còn em mùi hoa sữa.
Tiếng giày ai gõ nhịp đường khuya?
Cọt kẹt bước chân quen
Thang gác
Thời gian
Mòn thân gỗ
Ngôi sao lẻ lạc vào căn xép nhỏ...

Ta còn em chấm lửa
Xập xòe
Kỷ niệm...
Một con đường
Một ngôi nhà
Khuôn mặt ai
Dừng trong khung cửa...
Những phong thư bỏ quên trong hộc tủ
Không tên người,
Không tên phố.
Người gửi không tên.
Ta còn em chút vang động lặng im,
Âm âm tiếng gọi
Trong lòng phố...

Em ơi! Hà - Nội - phố...
Ta còn em một gốc cây,
Một cột đèn
Ai đó chờ ai?
Tóc cắt ngang
Xõa xõa bờ vai,
Khung trời gió
Con đường như bỏ ngỏ...

Ta còn em khăn choàng màu tím đỏ
Thoáng qua
Khuôn mặt chưa quen
Bỗng xôn xao nỗi khổ
Mỗi góc phố một trang tình sử

Em ơi! Hà - Nội - phố...
Ta còn em chuỗi cười vừa dứt
Chút nắng còn le lói vườn hoang,
Vàng ngọn cỏ.
Cô gái khẽ buông rèm cửa,
Anh chàng lệch mũ đi qua,
Lời tỏ tình đêm qua dang dở...
Ta còn em ngày vui cũ,
Tàn theo mùa hạ.
Tiếng ghita bập bùng tự sự,
Đêm kinh kỳ thuở ấy xanh lơ...

Em ơi! Hà - Nội - phố...
Ta còn em vầng trăng nửa
Người phu xe đợi khách bến đầu ô.
Tiếng rao đêm lạc giọng
Ơ hờ...
Căn gác trọ đường vào bằng cửa sổ
Lão Mozart hàng xóm
Bảy nốt cù cưa.
Từng đêm quên giấc ngủ...

Ta còn em cây dương cầm
Trong khung nhà đổ
Lả tả trên thềm
Bettho và sonate Ánh Trăng.
Nốt nhạc thiên tài lẫn trong mảnh vỡ...
Cô gái áo đỏ Venise
Xa Hà Nội,
Vẽ clavecin,
Tập đàn
Trên phản gỗ...

Ta còn em, một đêm lộng lẫy,
Những tràng pháo tay vang dậy
Cô gái dương cầm đứng giữa rừng hoa,
Nước mắt lã chã trên tà áo đỏ
Rồi một ngày tả tơi,
Loạn gió
Vườn Ngọc Hà
Mất một mùa hoa.
Đường Quan Thánh
Bản giao hưởng ”Lặng Câm”
Trong một ngôi nhà...

Ta còn em một đam mê,
Một vật vã,
Một dang dở,
Một trống không,
Một kiếp người,
Những phím đàn long...

Em ơi! Hà - Nội - phố...
Ta còn em ráng đỏ chiều hôm.
Đôi chim khuyên gọi nhau trong bụi cỏ.
Đôi guốc bỏ quên bên ghế đá
Gã đầu trần thơ thẩn đường mưa...

Ta còn em một tên thật cũ
Cổ Ngư
Chiều phai nắng
Cành phượng vĩ la đà
Bông hoa muộn in hình ngọn lửa.
Chiếc lá rụng
Khỏi đầu nguồn gió
Lao xao sóng biếc Tây Hồ
Hoàng hôn xa đến tự bao giờ?
Những bước chân tìm nhau
Vội vội.
Cuộc tình hờ bỗng chốc nghiêm trang...

Tranh: Phan Vũ

Em ơi! Hà - Nội - phố...
Ta còn em ngọn gió Nghi Tàm
Thoáng mùi sen nở muộn.
Nhớ Nhật Tân
Mùa hoa năm ấy
Cánh đào phai.
Người dẫu ra đi vạn dặm dài.
Gió ngọn vẫn vương hương phố cũ...

Em ơi! Hà - Nội - phố...
Ta còn em cơn mưa rào qua nhanh
Ướt bậc thềm
Chiếc lá bàng đầu tiên nhuộm đỏ.
Cô gái vội sang đường
Chợt hồng đôi má.
Một chút xanh hơn
Trời Hà Nội
Hôm qua...
Ta còn em cô hàng hoa
Gánh mùa thu qua cổng chợ
Những chùm hoa tím
Ngát
Mùa thu...

Em ơi! Hà - Nội - phố...
Ta còn em con đê lộng gió
Dòng sông chảy mang hình phố.
Cô gái dựa lưng bên gốc me già
Ngọn đèn đường lặng thinh
Soi bờ đá...

Ta còn em mùa nước đổ
Mất tăm bãi Giữa
Dòng sông Hồng
Bè nứa xuôi nhanh,
Con tàu nhổ neo, về bến.
Hồi còi vọng
Như một tiếng than dài:
“Mùa này trăng vỡ trên sông”...

Ta còn em hàng cây khô,
Buồn như dãy phố.
Người bỏ xứ
Quay nhìn lần cuối
Đôi mắt nhòe với hạt sương tan
“Người đi, ừ nhỉ, người đi thực!”... (1)
Ly khách khẽ ngâm câu tống biệt
Đành đoạn một lần dứt áo xanh.

Em ơi! Hà - Nội - phố...
Ta còn em một Hàng Đào.
Không bán đào.
Một Hàng Bạc
Không còn thợ bạc.
Đường Trường Thi
Không chõng, không lều
Không ông nghè bái tổ vinh quy.

Ta còn em ngày đi
Một nỗi mang tên nhớ.
Ngày về phố cũ bỗng quên tên.
Quên bậc đá,
Quên mái hiên.
Quên cây táo trồng ngay trước cửa.
Thuở ấu thơ thỏa thích leo trèo...
Ngày về ra rả tiếng ve
Võng trưa hè kẽo kẹt
“À ơi! Tùng tùng trống đánh ngũ liên
Bước chân xuống thuyền
Nước mắt như mưa...”
Bài tập đọc
Quốc văn giáo khoa thư
Bà ru cháu ngủ
Người về sững sờ bên cánh cửa,
Tiếng ơi à...
Gợi lại mảnh đời quên.

Tranh: Phan Vũ

Em ơi! Hà - Nội - phố...
Ta còn em chiếc xe hoa
Qua hàng liễu rủ
Cánh tay trần trên gác cao
Mở cửa.
Mùa xuân trong khung
Đường phố dài
Chi chít chồi sinh
Màu ước vọng in hình xanh nõn lá
Giò phong lan.
Điệp vàng rực rỡ.
Những gót son dập dìu đại lộ
Bờ môi ai đậm đỏ bích đào?

Ta còn em tiếng trống tan trường.
Màu thanh thiên lẫn trong liễu rủ
Đêm hoa đăng tà áo nhung huyết dụ.
Đất nghìn năm còn mãi dáng kiêu sa.
Phường cũ lưu danh người đẹp lụa.
Bậc thềm nào in dấu hài hoa?

Em ơi! Hà - Nội - phố...
Ta còn em đường lượn mái cong
Ngôi chùa cổ
Năm tháng buồn xô lệch ngói âm dương.
Ai còn ngồi bên gốc đại già?
Chợt quên vườn hồng đã ra hoa.
Chợt quên bên đường ai đứng đợi...
Cuộc đời có lẽ nào
Là một thoáng bâng quơ!

Đêm Hà Nội nhớ Itali

Ta gõ cửa trở lại ngày yêu dấu
Tận cùng đêm hào phóng đón ta về...

Trong ngày hội Wellcome Day với các sinh viên quốc tế,
đứng cạnh ông GS. Claudio ông này ký cấp học bổng


Lớp học ở Povo - Trento
Đứng trước khu nhà ở
Vườn Táo đằng sau khu nhà ở
Nhà số 83, tầng 2, B1 - Phòng 6

Phòng ngủ

Phòng khách + bếp
Ký túc xá ở Borino - Povo

Ký túc xá ở Baltoromeo

Bánh cuốn - 1000 năm Thăng Long Hà Nội


Mời các bác thưởng thức món Bánh cuốn chào mừng 1000 năm Thăng Long - Hà nội do CáoJ làm.

greetings from Lodon

Hic Thế là về nhà đã được gần 1 tuần mai là đúng 1 tuần. Thời gian trôi nhanh thật. Cũng may là về lại bận luôn nên cũng đỡ. Nhưng cảm giác khi về thì thật là ...chả phải chê gì ở Vietnam mà khi về chỉ thấy tiếc, tiếc là mình mở mắt khi tuổi đã dư dừ rồi. Muốn quay lại đất bạn và mỗi lần dở ảnh ra xem lại thấy nhơ nhớ Itali.

Tối nay ngồi lọc ảnh để rửa, check mail nhận được cái mail hỏi thăm của ông già Carlo người London trong chuyến đi ô tô từ Pháp về Ý mà đã kể ở chuyến đi Paris one night.

Thấy cũng vui mặc dù ông ấy viết sai tên CaoJ của mình.
Ghi chỉ để làm kỉ niệm thỉnh thoảng xem lại relax hehe
-------------

Ở nhà mọi người cứ nô nức đi dự và xem Đại lễ 1000 năm Thăng Long, bận nên cũng chưa lượn được đâu vả lại đường phố lại quá đông cứ phải chen vai thích cánh để đi nên cũng mệt. Ai cũng bảo đi phố buổi tối mà xem đèn, ừh thì đi một vài phố xem sao. Cảm giác thé nào nhỉ ? Thấy vui vì ban Hà nội đã bước sang tuổi thứ 1000 trong không khí mùa thu mát mẻ nắng dịu dàng và mây trắng cũng dịu dàng. Nhưng tối đến, nhìn Hà nội với những chùm đèn xanh xanh đỏa đỏa nhấp nhấp nháy nháy làm mình lại mường tượng ra trông chả khác gì con mẹ nhà quê lần đầu được mặc váy hoa đi lên tỉnh dự hội, màu sắc lòe loẹt quá và không có điểm nhấn nên nhìn rất nhức mắt...thôi không nói để mọi người tự cảm nhận. Chúc mừng Hà Nội 1000 năm tuổi.