Tự nhủ lòng mĩnh sẽ quên
Quên cả tên, cả hình, cả bóng
Quên tất cả những gì ngày xưa mình ngóng
Quên tất cả những gì mình từng đợi từng mong
Tự nhủ lòng mình sẽ quên
Chẳng luyến tiếc hay bận lòng chi nữa
Dù có quay lại mình cũng không mở cửa
Bởi niềm tin bị đánh cắp lâu rồi
Tự nhủ lòng mình sẽ quên
Cho lòng mình bình yên chiều cuối hạ
Tự tin hơn trong dòng đời hối hả
Dệt nắng xuân bù đắp những hao gầy
Một sớm mai tỉnh dậy
Nhận thấy mình
đã quên... một cái tên
Một cảm giác...không tên... rất lạ
CAOJ 09
No comments:
Post a Comment