Ou est l'écho de l'amour

Tản mạn cuối năm

Những mảnh nhỏ ký ức.

9h30 Trang béo gọi đến cơ quan lấy bánh chưng/trưng (? ). 15 cái cả 3 nhà Mai – Cún – Bà. Đứng xem họ gói bánh chưng thấy nhớ hồi xưa ở Hàng Bún ghê. Mỗi lần gói bánh xong các nhà mang xuống tập trung để bánh dưới nhà Ông, đứa nào cũng có một cái bánh chưng con và trong lúc khuân bánh xuống thì bao giờ cũng có hát bài Si_ca-rốp_đôm_đốp, vừa đi vừa dậm chân xuống cầu thang gỗ lim uỳnh uỳnh. Sáng 29, mọi người dạy sớm nhóm bếp xếp bánh vào nồi. Bố thì vẽ con chuột hay mèo … lên trên thùng bánh, mỗi năm là một con. Lúc tỉnh dậy mấy đứa trẻ ra sân ngồi trông bánh, tranh thủ ăn vụng khoai lang dúi vào bếp nướng ăn với nhau. Những năm vẫn còn đựoc đốt pháo, là được Bà hoặc Ông cho tiền mua pháo tép pháo, dây để đốt, vui thật. Mùi pháo thơm thơm, ra ngay không khí ngày tết. Giờ chẳng còn có được nữa.

Lúc vớt bánh chưng mới thích, cứ chí chóe chọn bánh sợ nhầm, có năm bánh đun to lửa quá, nát bét dưới đáy nồi, nhà nào cũng bị dính một chiếc, nhà bà bị nhiều nhất mấy chiếc liền, bà kêu inh ỏi. Nhà Trang mần đánh dấu bằng lạt chéo, nhà Tít tẩm bánh cứ múp nhọn hoắt 4 góc đánh dấu bằng lại chéo buộc hai bánh lại. Nhà bà đánh dấu bằng vải, nhà Ti tẩm đánh dấu bánh bằng buộc hai bánh với nhau, mỗi nhà mình bánh vuông vắn, gói đẹp nhất, chả cần đánh dấu jề. he he.

Mải đứng xem làm bánh. Rồi Trang béo gọi ra nhận bánh. Ba chị em khuân bánh về nhà. Giá 35 khìn / chiếc. Bánh to, xanh, vì gói cho các Ông to trong Đảng nên dân đen được nhờ vả hôi. Bánh năm nay mà ngon là Trang mần được khen chắc hẳn mũi lở nắm !

Đào Hoa – Hoa Đào
Sau khi đi lấy bánh về là đèo Già làng - Thanh đi Nhật Tân mua Hoa Đào. Phải nói năm này đắt trợn mắt. Ho
a bé tí vì quá lạnh. Đi dọc cả Nhật Tân, hai chị em mới chọn đựoc cây vừa ý, phải nói mắt mình cũng tinh đời ra phết, nhìn cây nào ra cây ấy, không có lăn tăn. Không có xiền nhiều mà chơi, nên dén thôi, chứ mà nhiều xiền thì đến trứng con vzoi Kim Meo cũng chơi !
Cây đào thế đẹp, hoa mơn mởn, lộc, lá, nụ đủ cả, đào bích, hoa bông to đều, vừa được chủ đánh ở vườn lên. Của nào tiền nấy. Trong cơn lốc bão giá, trong cơn lốc khát Đào... thì giá tiền của cây này cũng phải nói là cũng vào loại Đại Gia Hà Thành mới dám chơi!!! Chứ còn tui thì cũng chịu chứ không bưỡn !!!
Giá đào vườn thượng uyển ! Sau khi được chủ nhân ngã giá và thuê một chú xe ôm vác về, để cho chắc, hai chi em phải cho chú này số điện thoại, và yêu cầu đi với tốc độ 5km/h. Vốn dân nghèo thành thị, nên cứ chắc lép, tranh thủ trong lúc chờ cho chú xe ôm này buộc bịn cây đào thị Meo đã ghi lại biển xe máy của chú , nhỡ giữa đường tranh thủ đường đông chú chuồn mất thì em cũng chịu chứ không bưỡn. Trên đường đi, gió thổi mây bay mất mấy bông, xót của Già làng ngồi sau cứ hét um ông xe ôm , chỉ thương cái lỗ nhĩ của em chụi trận suốt cả dọc đường. May sao, Xuân đã về đến Bản của Già Làng, đã về đến nhà Già làng an toan. Về đến nhà trông cây lại càng có giá trị (trộm vía - giờ là cứ phải nói trộm vía giống như khen cháu Cún với cháu Ỉn). Lúc đấy Già Làng mới thỏa mãn, chứ không thì... mình lại dính đòn như chơi.

Lại nói về chuyện mua đào. Năm nay không cho U mua đào ở chỗ sông nữa, năm nào cũng mua ở đấy. Phát chán à. Năm nay mua chỗ khác. Chiều về, đến gần rạp chiếu phim. U nhảy xuống xem và tự vào mua, còn mình bị làm chân trông xe. Hì hụi một lúc thấy U khuân được 2 cành về. Giá cả vừa phải - rẻ, cành đẹp, hoa cũng to và thắm. Nhưng ...vâng lại nhưng. Già thế, kinh nghiệm đầy mình thế mà vẫn bị côtylưa. Năm nay Keo con voi 502 được các chủ buôn đào tận dụng tối đa để dính, dính bông chưa hết thì dính cành rồi dính nụ - và U là một trong số những người chơi Đào bị bọn buôn dán ngoạn mục mà không biết. Mang đào về đến nhà hai vợ chồng hì hục cắm đào, càng cắm càng nâng niu thì càng “Hoa đào từng cánh từng cánh rơi từng cánh, từng cánh âm thầm rơi tóe tung” . Do lạnh qúa nên keo 502 đã mất tác dụng. Hai vợ chồng già cười rũ ruoi, sau khi khen đào rẻ đẹp mới biết bị côtylưa. May sao, cành rụng đi mấy bông hoa dính keo con zoi 502 thì trông cành lại có gì đó đẹp hơn, thanh thóat hơn hy vọng trong nhà ấm áp những nụ hoa chi chít kia sẽ hàm tiếu vào sáng mùng một để rồi toe tóet nở hết và bói quả trong những ngày Tết tiếp theo. Được cái, cành đào trên ban thờ lại tươi roi rói, nụ bộp rất nhiều ( lại phải trộm vía phát nữa) và không bị dính bông nào chứ không thì U cho cô bán đào lên mây …)

Tẩy trần cuối năm
Ngày cuối năm, lọ mọ rồi cũng làm xong một số thứ lặt vặt. Tranh thủ thời gian chạy ra hiệu thuốc mua mấy cái ago để dán chân đi giầy mới cho đỡ đau , rồi làm một hộp " Thưa thầy em chưa hiểu thuốc phugaca diệt trừ giun như thế nào" - Mình đúng là Number one ! Tết người ta mua mùi để tắm tẩy trần thì mình mua thuốc diệt run. Mấy người đi mua thuốc thấy mình mua rất lấy làm ngạc nhiên và cười nhăn nhở còn khuyên, thôi về ăn Tết xong hãy uống, nuôi cho giun nó béo tốt, cho nó ăn Tết với không tội nghiệp nó . Ăn Tết xong, nó lên cân khoảng 1 lạng một con thì hãy làm thịt. Kinh quá ! Thế này rồi mấy hôm nữa là có run chui ra đấy huhu sợ phát khiếp... Rồi dập dìu mùa xuân theo Én về (én hay Gi…un? )…

Hic, thôi sợ gì thì sợ em cũng quyết liều một phen chứ chục năm rồi em chưa tẩy. Giờ đã đến giờ G rồi, đi tẩy giun thôi, bác sĩ dặn thế mà… Tạm biệt mày nhé run !

Chưa thấy mùa xuân

Xuân của Đất Trời nay đã tới

Xuân của tôi ơi đến đâu rồi ?

Một nửa trong tôi Xuân vẫy gọi

Nửa kia nhí nhảnh trốn đâu rồi ?

----- Meo ---

lundi, 4 février 2008 - 23:52

No comments: